-
CHƯƠNG 5
* THÁNH STÊPHANÔ CHỊU TỬ ĐẠO;
* KINH TIN KÍNH;
* CÁC THÁNH TÔNG ĐỒ CHIA TAY
ĐI RAO GIẢNG TIN MỪNG
---------------Thánh Stêphanô, một trong bảy mươi hai môn đệ, là một trong số các thánh đặc biệt may mắn được hưởng gấp bội tình thương của Mẹ Maria. Ngay từ khởi đầu thánh Stêphanô theo Chúa Cứu Thế, Mẹ Maria nhìn thánh nhân với lòng yêu thương đặc biệt. Mẹ Maria nhìn thấy ngay thánh Stephanô được Thầy hằng sống chọn để bảo vệ vinh dự và thánh danh Chúa. Mẹ cũng thấy trước thánh Stêphanô sẽ hy sinh mạng sống vì Chúa. Hơn nữa thánh Stêphanô anh dũng này tính tình hiền hòa. Ngài được các hiệu lực ân sủng làm cho trở nên thuận thảo ngoan ngoãn hơn đối với mọi sự thiêng liêng. Những tính tình như thế làm cho thánh Stêphanô được Đức Hiền Mẫu quí mến. Thường khi nào thấy bất cứ ai có tính tình hiền hoà khiêm nhượng, Mẹ nói những người đó giống Thiên Chúa Con Mẹ. Vì lý do này và các nhân đức anh hùng của thánh Stêphanô, Mẹ Maria yêu thương ngài, xin cho ngài được nhiều hồng ân, tạ ơn Chúa đã tạo dựng, đã gọi và chọn ngài làm một trong những trái đầu mùa các thánh tử đạo của Chúa. Khi nghĩ đến việc tử đạo sắp xảy ra cho thánh Stêphanô như Chúa cho biết, Mẹ càng tăng thêm yêu thương ngài.
--------------- Thánh Stêphanô đáp ứng cách ân cần trung tín, kính trọng sâu xa các hồng ân được Chúa Cứu Thế và Thánh Mẫu ban cho. Trái tim ngài không những chỉ hiền lành mà còn khiêm nhượng. Thánh Stêphanô luôn ấp ủ những ý niệm cao cả nhất liên quan tới Đức Hiền Mẫu từ bi, với lòng quí trọng và nhiệt thành tận hiến, ngài tiếp tục tìm kiếm sự ưu ái của Đức Hiền Mẫu. Thánh Stêphanô hỏi Mẹ Maria về nhiều vấn đề huyền nhiệm. Ngài rất khôn ngoan, đầy ơn Chúa Thánh Thần và đức tin mạnh mẽ, như thánh Luca kể lại. Mẹ Maria giải đáp mọi điều thánh Stêphanô hỏi, khuyến khích thúc đẩy ngài nhiệt thành hoạt động làm vinh danh Chúa Cứu Thế. Để củng cố đức tin mạnh mẽ của thánh Stêphanô hơn nữa, Mẹ Maria báo trước cho ngài biết cuộc tử đạo sắp tới:
---------------“Stêphanô, con được Thiên Chúa Con Mẹ ấn định: con sẽ là vị tử đạo đầu tiên theo gương cái chết của Chúa Cứu Thế. Con sẽ theo dấu chân Ngài, như đệ tử được đặc ân nối gót Thầy mình, như người chiến sĩ anh dũng theo gót vị chỉ huy. Con sẽ mang cờ Thánh Giá đi đầu đoàn quân tuẫn đạo. Điều cần thiết là con trang bị chính con bằng lòng dũng cảm kiên trì núp dưới khiên thuẫn đức tin, con cần vững tin sức mạnh của Đấng Tối Cao ở với con trong cuộc chiến đó.”
--------------- Lời báo trước này của Mẹ Maria là lửa bừng bừng khao khát phước tử đạo đốt cháy trái tim thánh Stêphanô. Như được ghi trong Tông Đồ Công Vụ, thánh Stêphanô được đầy thánh sủng và ơn kiên cường. Ngài đã làm nhiều phép lạ tại Jerusalem. Ngoài hai thánh Tông Đồ Phêrô và Gioan, không vị nào khác trừ thánh Stêphanô đã tranh luận với các người thượng lưu Do Thái tại Jerusalem. Những người đó không thể chống lại sự khôn ngoan và tinh thần của thánh Stêphanô vì ngài rao giảng cho họ với trái tim bốc lửa và dũng cảm. Ngài thường can đảm bác bẻ, lên án họ hơn so với các môn đệ khác (Tđcv 68:9). Thánh Stêphanô làm những việc này với lòng nồng nàn khao khát phước tử đạo mà ngài đã được Mẹ Maria cho biết. Chẳng khác gì sợ người khác được triều thiên tử đạo trước, ngài xung phong trước mọi người khác tranh luận với các tư tế, các thầy dạy luật Maisen. Ngài nhiệt tâm bảo vệ danh dự Chúa Kitô, mà ngài biết mình sẽ hiến dâng sinh mạng vì Chúa. Lucifer mỗi ngày mỗi chăm chú theo dõi lòng nhiệt thành của thánh Stêphanô. Nó trực tiếp hướng sự chú ý hiểm độc vào thánh nhân. Để tiêu diệt thánh Stêphanô, Lucifer xúi giục những người Do Thái cứng lòng nhất tìm cách âm thầm giết ngài. Nhưng thánh Stêphanô không vì lý do đó xao lãng việc rao giảng và tranh luận với những người Do Thái cứng lòng. Vì không thể âm thầm giết ngài, cũng không thể công khai thắng được sự khôn ngoan của ngài, họ dồn mọi nỗ lực căm thù vào việc tìm chứng gian chống lại ngài (Tđcv 6:1). Họ cáo buộc thánh Stêphanô lộng ngôn xúc phạm Thiên Chúa và ông Maisen, buộc tội ngài liên tục công kích đền thờ và Luật Maisen, buộc tội ngài quả quyết rằng Đức Giêsu sẽ phá hủy đền thờ này, như đền thờ cũ đã bị phá hủy. Vì các nhân chứng lớn tiếng vu khống, dân chúng bị khích động vì những gian dối của chúng, họ đưa thánh Stêphanô vào sảnh đường nơi các tư tế tụ họp sẵn để xét xử những lời cáo buộc này. Vị chánh án trước hết bắt thánh Stêphanô đứng trước toà án. Thánh Stêphanô nắm lấy cơ hội này để minh chứng Chúa Kitô đích thực là Đấng Thiên Sai đã được hứa cho dân Do Thái trong Sách Thánh. Để kết luận, ngài hùng hồn quở trách họ vì tội cứng lòng không tin và trái tim chai đá đến độ họ không thể tìm được lời đáp lại, họ nghiến răng bịt tai để khỏi phải nghe các lời thánh Stêphanô quở trách.
--------------- Mẹ Maria biết trước việc bắt giữ thánh Stêphanô. Mẹ lập tức gởi một trong các thiên thần đến khuyến khích thánh nhân trước khi ngài khởi đầu tranh luận với các tư tế Do Thái. Qua thiên thần này thánh Stêphanô gởi về Mẹ rằng ngài hân hoan đi tuyên xưng Thầy chí thánh, và với trái tim không nao núng ngài đi để hiến dâng mạng sống mình cho Chúa, như ngài hằng ước nguyện. Cũng qua vị thiên sứ này, thánh Stêphanô xin Mẹ Maria, là Thầy và Hiền Mẫu hết sức nhân từ của ngài, giúp đỡ và xin Mẹ gởi cho ngài phép lành của Mẹ. Điều tiếc nuối duy nhất lúc này của thánh Stêphanô là lúc ra đi để dâng hiến mạng sống như lời Mẹ báo, ngài không thể lãnh nhận phép lành của Mẹ. Những lời sau cùng này của thánh Stêphanô làm cho tình yêu thương hiền mẫu của Mẹ Maria xúc động mãnh liệt hơn và quí mến hơn. Mẹ muốn đích thân tới giúp đỡ thánh Stêphanô vào giờ phút người môn đệ yêu dấu sắp sửa hiến dâng mạng sống mình để vinh danh, bênh vực Thiên Chúa và Chúa Cứu Thế của mình. Nhưng Mẹ Maria lưỡng lự giữa những trở ngại có thể gây ra trong việc Mẹ đi qua đường phố Jerusalem trong lúc quần chúng dao động và việc Mẹ muốn có cơ hội nói trực tiếp với thánh Stêphanô.
---------------Mẹ Maria phủ phục trên đất xin Chúa ban đặc ân cho người môn đệ yêu quí. Mẹ dâng lên Chúa ước nguyện giúp đỡ thánh Stêphanô trong giờ phút cuối cùng của ngài. Chúa vô cùng nhân từ luôn sẵn sàng thoả mãn ước nguyện của Đức Hiền Mẫu yêu dấu. Chúa phái nhiều thiên thần từ thiên đàng tới để cùng với các thiên thần hộ vệ đưa Mẹ tới nơi thánh Stêphanô. Các ngài đưa Mẹ Maria tới nơi vị thượng tế đang xem xét các tội cáo buộc thánh Stêphanô. Chỉ một mình thánh Stêphanô thấy Mẹ Maria trên đám mây rực rỡ. Đặc ân ngoại lệ này lại làm bốc cháy lửa yêu mến Chúa và lòng khao khát mãnh liệt chức vô địch trong việc làm vinh danh Thiên Chúa.
---------------Lúc cuối buổi hội kiến này, qua lời Mẹ Maria cầu bầu mà cũng là phần thưởng cho lòng nhiệt thành vô địch của thánh Stêphanô, cửa thiên đàng mở ra và Chúa Cứu Thế hiện ra, Chúa đứng bên hữu Thiên Chúa Cha, trong cử chỉ giúp đỡ thánh Stêphanô trong cuộc chiến đấu này. Thánh Stêphanô ngước nhìn lên và lớn tiếng nói: “Chú ý này, tôi thấy các tầng trời rộng mở và vinh quang thiên đàng, trong đó tôi thấy Chúa Giêsu ngự bên hữu Thiên Chúa Cha” (Tđcv 7:55). Nhưng do lòng xảo trá bội bạc ngoan cố của những người chống đối, họ cho những lời này là lộng ngôn phạm thượng, bịt tai để khỏi nghe những lời thánh Stêphanô nói. Họ kết án ngài lộng ngôn phạm thượng mà theo luật thì phải bị ném đá chết. Như lũ sói vây quanh thánh Stêphanô, họ cuồng bạo lôi ngài ra khỏi thành. Chính lúc này Mẹ Maria âu yếm an ủi và ban phép lành cho thánh Stêphanô. Mẹ ký thác cho các thiên thần an ủi hộ vệ ngài và tiễn dẫn linh hồn ngài tới trước toà Thiên Chúa Tối Cao.
Trở lại nhà Tiệc Ly, Mẹ Maria nhìn thấy mọi việc xảy ra trong cuộc tử đạo của thánh Stêphanô. Bọn người lang sói vội vã, tàn bạo lôi ngài đi, vừa đi chúng vừa lớn tiếng la ngài là kẻ lộng ngôn phạm thượng đáng phải chết. Chàng thanh niên Saolê (thánh Phaolô sau này) ở trong bọn họ, giữ áo cho những người hành quyết vị đệ nhất tử đạo. Đá ném như mưa trút vào thánh Stêphanô, một vài cục đá cắm sâu vào đầu và nhuốm máu thánh tử đạo. Lòng trắc ẩn của Mẹ Maria hết sức lớn lao sâu sắc trước cuộc tử đạo dữ dằn này, nhưng niềm vui mừng của Mẹ còn vĩ đại hơn khi thấy thánh Stêphanô đương đầu với cực hình đó cách vẻ vang. Từ nguyện phòng, Đức Hiền Mẫu Maria không ngừng cầu nguyện cho thánh Stêphanô. Khi vị tử đạo kiêu dũng vô địch thấy mình sắp trút hơi thở cuối cùng, ngài cầu nguyện: “Lạy Chúa xin đón nhận linh hồn con!” Kế đó, thánh Stêphanô quì gối lớn tiếng cầu xin: “Lạy Chúa xin đừng phạt họ vì tội này!” (Tđcv 6:55). Mẹ Maria hết sức hoan hỉ khi thấy người môn đệ trung tín bắt chước cặn kẽ Thầy chí thánh bằng việc cầu nguyện cho kẻ thù, cho những người hành hình mình, phó linh hồn trong tay Đấng Tạo Thành và Chúa Cứu Thế. Thánh Stêphanô tắt thở; các thiên thần hộ vệ Mẹ Maria đưa linh hồn trinh trong của ngài đến trước tòa Thiên Chúa để được đội triều thiên vinh quang đời đời.
---------------Thánh Luca kể cũng trong ngày thánh Stêphanô bị ném đá, một cuộc đàn áp lớn lao nổi lên chống lại Giáo Hội tại Jerusalem. Thánh Luca đặc biệt nhắc tới việc Saolê tàn phá Giáo Hội, lục soát khắp Jerusalem tìm bắt, tố cáo các tín hữu Chúa Kitô trước quan tòa. Saolê đã truy lùng, bắt giữ và cáo nộp nhiều tín hữu. Nhiều tín hữu bị bắt, bị hành hạ và bị giết trong cuộc đàn áp này.
--------------- Đức Hiền Mẫu biết chẳng bao lâu nữa các thánh Tông đồ sẽ phải đi khắp thế giới rao giảng Tin Mừng, thiết lập Giáo Hội. Điều hết sức cần thiết là tất cả mọi người hợp nhất về tín lý mà mọi sự toàn hảo lành thánh trong cuộc sống Kitô hữu sẽ phải được xây dựng trên đó. Mẹ Maria muốn thấy mọi mầu nhiệm linh thánh, mà các thánh Tông Đồ phải rao giảng và các tín hữu tin, được đúc thành một tuyên ngôn vắn tắt. Nếu các chân lý này, được đúc gọn thành chỉ một vài điều ngắn gọn dễ nhớ, toàn thể Giáo Hội sẽ được hợp nhất trong niềm tin thuần nhất không chút khác biệt căn bản, mà toàn thể công trình xây dựng tinh thần Phúc Âm sẽ căn cứ vào, được xây dựng trên cùng một nền tảng. Mẹ Maria biết rõ tầm quan trọng của đại cuộc này. Mẹ dâng điều Mẹ ước nguyện lên Chúa, Đấng đã gợi các ý đó, suốt hơn bốn mươi ngày Mẹ kiên trì cầu nguyện, ăn chay, phủ phục trên đất và các thực hành thánh đức. Đáp lời Mẹ Maria, Chúa hứa hỗ trợ các Tông Đồ chuẩn bị tuyên ngôn các tín điều. Chúa cho Mẹ biết từng lời thuộc các tín điều trong kinh Tin Kính. Mẹ Maria thấu triệt mọi tín điều, như được giải thích tường tận hơn trong phần hai chương này.
---------------Chúa soi dẫn thánh Phêrô, vị Giáo Hoàng, và các thánh Tông Đồ khác lòng ước ao thiết lập một tuyên ngôn đức tin chung của toàn thể Giáo Hội. Các thánh Tông Đồ hội ý với Mẹ Maria về thời điểm thích hợp và các điều phải áp dụng cho mục đích này. Các thánh Tông Đồ quyết định ăn chay, kiên trì cầu nguyện suốt mười ngày để được ơn Chúa Thánh Thần soi sáng trong công cuộc khó khăn trọng đại này. Sau khi hoàn tất mười ngày ăn chay cầu nguyện, mà cũng là mười ngày cuối cùng của bốn mươi ngày Mẹ Maria cầu xin Chúa về mục đích này, mười hai thánh Tông Đồ hội họp trước sự hiện diện của Mẹ Maria, và thánh Phêrô tuyên bố như sau:
---------------”Anh em thân mến, do lòng nhân từ và công nghiệp vô cùng của Chúa Cứu Thế, Chúa Giêsu Chúa chúng ta, Thiên Chúa vô cùng thương xót đã ưu ái Giáo Hội Chúa bằng việc vẻ vang gia tăng số con cái, như chúng ta chứng kiến trong thời gian ngắn ngủi này. Vì mục đích này, Thiên Chúa Toàn Năng ban nhiều gấp bội các phép lạ, những điều phi thường, và hàng ngày canh tân các việc đó qua chúng ta. Mặc dầu chúng ta bất xứng, Chúa đã chọn chúng ta làm khí cụ của thánh ý Chúa trong công cuộc làm vinh hiển thánh danh Ngài. Cùng với các đặc ân ưu ái này, Chúa đã gởi tới cho chúng ta những khổ cực vất vả, những đàn áp từ phía ma quỉ và thế gian, ngõ hầu chúng ta có thể bắt chước Chúa Cứu Thế, Thủ Lãnh của chúng ta, và để Giáo Hội, được thăng bằng, có thể an toàn hơn tới bến an nghỉ hạnh phúc vĩnh cửu. Các môn đệ tránh cơn cuồng nộ của thượng tế đã phân tán đi khắp các thành lân cận, rao giảng lòng tin vào Chúa Kitô, Đấng Cứu Chuộc chúng ta. Chúng ta cũng sẽ sớm ra đi rao giảng khắp thế giới, theo lời Chúa truyền trước khi ngự về trời (Mt 28:19).”
--------------- ”Vì chỉ có một Nhiệm Tích Thanh Tẩy qua đó người ta nhận được đức tin vào Chúa Kitô, nên cần phải có chỉ một giáo lý, mà các tín hữu tin theo. Vì thế thiệt là thích hợp và chính đáng, hôm nay chúng ta tụ họp tâm đồng ý hợp trong Chúa, minh xác các chân lý và mầu nhiệm mà chúng ta phải đưa ra cách minh bạch rõ ràng cho mọi quốc gia dân tộc khắp thế giới cùng tin một giáo lý như nhau không chút dị biệt. Chính lời hứa bất khả ngộ của Chúa, nơi nào hai hoặc ba người tụ họp nhân danh Ngài, Ngài sẽ ở giữa họ (Mt 18:20). Tin vào lời Chúa, chúng ta trông cậy vững vàng lúc này Chúa vui lòng ban cho chúng ta ơn Chúa Thánh Thần để nhân danh Chúa và do một quyết định bất di bất dịch minh định rõ ràng các điều phải được thiết lập trong Giáo Hội Chúa tồn tại cho tới tận thế.”
--------------- Tất cả các thánh Tông Đồ đồng ý đề nghị của thánh Phêrô. Kế đó thánh Phêrô cử hành Thánh Lễ, ngài trao Thánh Thể Chúa cho Mẹ Maria và các Tông Đồ. Ngay sau đó tất cả mọi người, gồm cả Đức Hiền Mẫu, phủ phục cầu nguyện xin ơn Chúa Thánh Thần. Sau khi liên tục cầu nguyện được một lúc, mọi người nghe tiếng sấm chuyển động, y như trong lần đầu tiên Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các tín hữu. Đồng thời toàn thể Nhà Tiệc Ly chan hòa ánh sáng, mọi người được đầy ơn Chúa Thánh Thần. Mẹ Maria yêu cầu mỗi thánh Tông Đồ, theo ơn Chúa Thánh Thần soi dẫn, minh định một tín điều. Theo lời Mẹ Maria, thánh Phêrô bắt đầu và các Tông Đồ nối tiếp tuyên xưng như sau:
1. Thánh Phêrô: Tôi tin Thiên Chúa, Ngôi Cha toàn năng, Đấng Tạo Thành trời đất.
2. Thánh Andrê: Và Chúa Giêsu Kitô, Con Một (của) Thiên Chúa Cha, Chúa chúng ta.
3 và 4. Thánh Giacôbê Cả: Ngài được dựng thai do quyền năng Chúa Thánh Thần, được sinh ra bởi Đức Trinh Nữ Maria.
5. Thánh Gioan: Ngài chịu khổ hình dưới thời Pontiô Philatô, chịu đóng đanh, chết và được mai táng.
6 và 7. Thánh Tôma: Ngài xuống ngục tổ tông, ngày thứ ba từ trong kẻ chết sống lại.
8. Thánh Giacôbê Thứ: Ngài lên trời, ngự bên hữu Thiên Chúa Cha toàn năng.
9. Thánh Philiphê: Ngài sẽ trở lại để phán xét kẻ sống và kẻ chết.
10. Thánh Bathôlomêô: Tôi tin Chúa Thánh Thần.
11. Thánh Matthêu: Tôi tin Hội Thánh Công Giáo, tôi tin Sự Hiệp Thông các thánh.
12. Thánh Simon: Tôi tin Phép Tha Tội.
13. Thánh Thađêu: Tôi tin thân xác loài người sẽ sống lại.
14. Thánh Mathia: Tôi tin cuộc sống vĩnh cửu. Amen.
---------------Các thánh Tông Đồ lập Tuyên Ngôn Đức Tin này, mà chúng ta thường gọi là Kinh Tin Kính các thánh Tông Đồ, sau cuộc tử đạo của thánh Stêphanô và trước ngày cuối cùng năm thứ nhất sau Cuộc Tử Nạn của Chúa Cứu Thế. Về sau, để bác bẻ nhóm dị giáo Arian và các nhóm khác, Giáo Hội, trong các công đồng nhóm vì mục đích đó, đã giải thích cặn kẽ hơn các mầu nhiệm gồm trong Kinh Tin Kính các thánh Tông Đồ và thiết lập Kinh Tin Kính chúng ta tuyên xưng trong Thánh Lễ ngày nay. Nhưng bản chất của cả hai cùng là một, y hệt và gồm mười bốn điều, là căn bản cho việc giảng dạy đức tin vào Chúa Kitô và là những điều chúng ta buộc phải tin để được cứu rỗi.
---------------Ngay khi các thánh Tông Đồ tuyên xưng Kinh Tin Kính, Chúa Thánh Thần chấp nhận việc tuyên xưng đức tin mà mọi người hiện diện nghe rõ ràng: “Các con đã quyết định đúng.” Khi đó Mẹ Maria cùng với các thánh Tông Đồ tạ ân Thiên Chúa. Mẹ cũng cám ơn các thánh Tông Đồ vì đã xứng đáng được ơn Chúa Thánh Thần trợ giúp, để có thể là công cụ hữu hiệu của Chúa trong việc làm vinh danh Chúa và tăng thêm lợi ích cho Giáo Hội. Để minh xác lòng tin và làm gương cho các tín hữu, Mẹ Maria quì nơi chân thánh Phêrô, lớn tiếng tuyên xưng điều Mẹ tin nơi giáo lý Giáo Hội Công Giáo như được bao gồm trong Kinh Tin Kính các thánh Tông Đồ vừa mới thiết lập. Mẹ Maria làm việc này cho chính Mẹ và nhân danh toàn thể các tín hữu. Mẹ nói với thánh Phêrô: “Thưa chúa công, người mà tôi nhìn nhận là Đại Diện toàn quyền Con cực thánh của tôi, trong tay ngài, tôi, một con trùng hèn hạ, nhân danh tôi và nhân danh tất cả mọi tín hữu trong Giáo Hội, tuyên xưng và chính thức nhìn nhận mọi điều ngài đưa ra là chân lý linh thánh và bất khả ngộ của Giáo Hội Công Giáo; trong đó tôi chúc tụng tôn vinh Thiên Chúa Tối Cao, Đấng ban Tuyên Ngôn Đức Tin này.” Mẹ Maria hôn tay thánh Phêrô, Vị Đại Diện Chúa Kitô, và tất cả các thánh Tông Đồ. Như thế, Mẹ Maria là Người đầu tiên công khai tuyên xưng đức tin Công Giáo ngay sau khi đức tin được đúc thành các điều khoản trong Kinh Tin Kính.
Đã tròn một năm kể từ Cuộc Tử Nạn của Chúa Cứu Thế. Bây giờ, các thánh Tông Đồ, do ơn Chúa thúc đẩy, bắt đầu cân nhắc việc tung ra đi rao giảng tin mừng Ơn Cứu Chuộc cho khắp thế giới. Vì đã đến thời điểm thánh danh Thiên Chúa phải được rao giảng cho các dân ngoại, đến lúc muôn dân phải được giảng dạy cho biết đường cứu rỗi đời đời. Để xin thánh ý Thiên Chúa trong việc chỉ định các quốc gia, tỉnh thành mà mỗi vị có nhiệm vụ tới rao giảng, các thánh Tông Đồ, theo lời khuyên của Mẹ Maria, quyết định ăn chay cầu nguyện liên tục mười ngày. Việc thực hành ăn chay cầu nguyện mười ngày đã được các thánh Tông Đồ thực hành ngay sau khi Chúa về thiên đàng để chuẩn bị đón Chúa Thánh Thần ngự đến, từ đó về sau các thánh Tông Đồ giữ việc ăn chay cầu nguyện mười ngày để chuẩn bị các ngài trước những việc quan trọng. Sau khi hoàn tất mười ngày ăn chay cầu nguyện, Vị Đại Diện toàn quyền của Chúa Kitô cử hành Thánh Lễ, trao Thánh Thể Chúa cho Mẹ Maria và mười một Tông Đồ kia, như các ngài đã thực hiện khi chuẩn bị Kinh Tin Kính. Sau Thánh Lễ mọi người hợp nhất với Đức Nữ Vương cầu nguyện sốt sắng một lúc lâu nữa, tha thiết xin Chúa Thánh Thần cho biết thánh ý Chúa trong việc này.
--------------- Khi buổi cầu nguyện chấm dứt, một làn ánh sáng lạ phủ xuống Nhà Tiệc Ly bao bọc mọi người và tiếng Chúa phán: “Đại Diện Toàn Quyền Phêrô của Ta sẽ chỉ định địa phương hoạt động cho từng người. Ta sẽ quản trị và hướng dẫn Phêrô bằng ơn soi sáng và thần trí của Ta.” Chúa Thánh Thần dành cho thánh Phêrô việc chỉ định các nhiệm sở cho các thánh Tông Đồ ngõ hầu tái xác nhận quyền hành ngài là thủ lãnh và mục tử toàn thể Giáo Hội khắp thế giới. Cũng để các thánh Tông Đồ có thể hiểu rằng Giáo Hội phải được thiết lập trên khắp thế giới dưới quyền lãnh đạo của thánh Phêrô và các đấng kế vị, mà toàn thể Giáo Hội phải tuân phục vì là Đại Diện Toàn Quyền của Chúa Kitô. Các thánh Tông Đồ được ban cho ơn soi sáng hiểu biết mới liên quan đến các điều kiện hoàn cảnh, bản chất, phong tục tập quán tại các nước được trao cho từng vị trách nhiệm. Thiên Chúa ban cho các ngài ơn kiên cường mới để đương đầu với mọi khổ cực, sự nhanh nhẹn dẻo dai để khắc phục đường xa, mặc dầu các ngài thường được các thiên thần trợ lực khi vượt vạn dặm.
--------------- Mẹ Maria thấy và hiểu hết sức tường tận các việc làm của quyền năng Thiên Chúa nơi các thánh Tông Đồ cũng như nơi Mẹ. Trong dịp này, Mẹ thụ lãnh các đặc ân Thiên Chúa nhiều hơn tất cả các thánh Tông Đồ cộng chung lại. Vì Mẹ được tôn lên địa vị cao sang tuyệt vời trên hết mọi thụ tạo, sự gia tăng các ân sủng nơi Mẹ cũng theo tỉ lệ thuận đó, vượt quá mọi ân sủng được ban cho các người khác. Thiên Chúa canh tân nơi linh hồn cực trinh trong của Thánh Mẫu Chúa ơn hiểu biết sâu xa liên quan đến mọi thụ tạo, đặc biệt là các quốc gia và dân tộc được chỉ định cho các thánh Tông Đồ. Mẹ hiểu biết tường tận tất cả mọi điều mà từng vị Tông Đồ biết và tất cả cộng chung lại. Mẹ hiểu biết riêng rẽ về từng người mà đức tin vào Chúa Kitô sẽ được rao giảng cho.
--------------- Mẹ Maria có kiến thức của Bậc Thầy siêu đẳng, của Hiền Mẫu Giáo Hội mà Thiên Chúa Toàn Năng đặt trong tay Mẹ. Mẹ phải săn sóc tất cả, từ những thánh nhân nhất đẳng tới những người khiêm nhượng nhất, và tất cả những kẻ tội lỗi con cháu Evà. Không ai nhận được ân sủng hoặc đặc ân nào từ Chúa mà không qua Mẹ Maria, vì thế Đấng Ban Phát các ân sủng của Chúa cách thành tín nhất phải biết mọi thành viên trong gia đình Người, những người mà Mẹ trông coi với tư cách là Hiền Mẫu yêu thương! Mẹ thấy hiện rõ trước mắt mọi vất vả khổ cực, những nguy hiểm, những tấn công từ ma quỉ chống lại các thánh Tông Đồ, môn đệ và mọi tín hữu. Để giúp đỡ mọi người, Mẹ dâng lên Chúa mọi lời khẩn nguyện của các ngài kết hiệp với lời cầu nguyện của Mẹ; hoặc giúp đỡ các ngài qua các thiên thần. Mẹ đã giúp đỡ con cái Mẹ bằng tất cả các phương cách khác nhau. Mẹ Maria biết các sự việc qua các hình ảnh Mẹ thấy; Mẹ cũng có sự hiểu biết khác nữa trong chính Thiên Chúa về mọi việc do các thị kiến huyền nhiệm. Khi Mẹ nhìn thấy trong Chúa các gian khổ của các thánh Tông Đồ và của tất cả các tín hữu, Mẹ Maria cũng chịu ảnh hưởng cảm giác buồn sầu thống khổ đó.
--------------- Một vài ngày sau việc qui nhiệm sở khắp thế giới giữa các thánh Tông Đồ, các ngài bắt đầu rời khỏi Jerusalem, đặc biệt những vị được chỉ định các tỉnh thành xứ Palestine, mà trước nhất là thánh Giacôbê Cả. Các vị khác lưu lại Jerusalem lâu hơn, vì Chúa muốn đức tin được dồi dào rao giảng tại Jerusalem và dân Do Thái được kêu gọi trước những người khác, nếu họ sẵn sàng đón nhận lời mời vào dự tiệc Phúc Âm. Dân Do Thái được đặc biệt ưu ái nhất trong Ơn Cứu Chuộc, mặc dầu họ bội bạc bất trung hơn các dân ngoại. Sau đó các thánh Tông Đồ dần dần ra đi tới những quốc gia được chỉ định, tùy theo thời gian, thời tiết và vì đức vâng lời đối với Ơn Chúa Thánh Thần, theo lời Mẹ Maria chỉ dạy, và lệnh của thánh Phêrô. Trước khi rời khỏi Jerusalem từng vị Tông Đồ đã viếng các thánh địa Ơn Cứu Chuộc, như Vườn Cây Dầu, Đồi Golgotha, Mồ Thánh, nơi Chúa Ngự Về Trời, làng Bethania và các địa điểm đáng ghi nhớ khác có thể được. Tất cảc các thánh Tông Đồ đều tỏ lòng tôn kính yêu mến lạ lùng đối với chính những nơi Chúa Giêsu đã đặt chân tới. Kế đến các ngài tới viếng Nhà Tiệc Ly, tôn kính chính nơi biết bao nhiêu việc huyền nhiệm lạ lùng đã xảy ra. Tại Nhà Tiệc Ly, lần nữa các thánh Tông Đồ lại xin Mẹ Maria bảo vệ, và từ biệt Đức Hiền Mẫu.
--------------- Mỗi thánh Tông Đồ được Mẹ Maria đan cho một chiếc áo dài giống như áo Chúa Kitô Chúa chúng ta, cũng mầu nâu pha xám tro; để dệt những áo này Mẹ đã yêu cầu các thiên thần phụ giúp. Mẹ cung cấp cho mỗi thánh Tông Đồ y phục cùng loại và giống hệt y phục Chúa Giêsu đã mặc trước kia; Mẹ muốn các thánh Tông Đồ bắt chước Chúa ngay cả đến y phục, qua đó được nhìn nhận là môn đệ của Chúa. Mẹ Maria cũng chuẩn bị cho mỗi thánh Tông Đồ một thánh giá theo kích thước tầm vóc từng vị, để là nhân chứng cho giáo lý Chúa Kitô và cũng là niềm an ủi các ngài; các ngài có thể mang thánh giá theo khi đi đây đó rao giảng Phúc Âm. Mỗi thánh Tông Đồ đã giữ và đem thánh giá này theo cho tới khi chết. Vì các ngài hết sức lớn tiếng ca tụng Thánh Giá, một số bạo chúa đã dùng chính dụng cụ này để hành hạ các ngài tới chết.
--------------- Thêm nữa, Đức Hiền Mẫu cung cấp cho mỗi thánh Tông Đồ một gói hành trang nhỏ, trong đó có chiếc gai lấy từ mão gai của Thiên Chúa Con Mẹ, một vài mẩu vải cắt từ các khăn Mẹ đã bọc Chúa Cứu Thế Sơ Sinh, từ các tấm khăn Mẹ đã lau Máu cực châu báu Chúa đổ ra trong Nghi Lễ Cắt Bì và Khổ Hình Cứu Chuộc. Để uỷ thác các thánh tích đó cho các thánh Tông Đồ, Mẹ Maria mời tất cả các thánh Tông Đồ tới, nói với các ngài về những thánh tích Mẹ muốn tặng các ngài như kho tàng quí báu trước khi các ngài lên đường. Kế đến, Mẹ trao các thánh tích cho từng Tông Đồ; các ngài hết sức xúc động vui mừng đón nhận, cảm tạ Đức Hiền Mẫu vì các ưu ái này và phủ phục thờ lạy các thánh tích. Các thánh Tông Đồ đem theo mình những thánh tích kỷ niệm sinh động của Thiên Chúa Con Mẹ, bảo chứng chắc chắn Chúa ban cho các ngài là con và là thừa tác của Đấng Tối Cao. Sau đó, các thánh Tông Đồ lưu luyến từ biệt nhau lên đường khởi đầu sứ mệnh Tông Đồ.
LỜI MẸ MARIA
--------------- Con của Mẹ, từ những bài học trong chương này, Mẹ muốn con, với lòng phiền sầu sâu xa nhất, nếu có thể, với huyết lệ, khóc than sự khác biệt giữa sinh hoạt Giáo Hội ngày nay và thời kỳ đầu. Sự thánh thiện tinh ròng của Giáo Hội đã bị làm lu mờ (Thren 4:1), vẻ đẹp nguyên thủy mà các thánh Tông Đồ gầy dựng trong Giáo Hội đã bị mất, Giáo Hội ngày nay tìm kiếm những hào nhoáng, những lớp sơn ngoại lai giả tạo để che phủ tính chất xấu xa đồi bại lệch lạc kinh khủng.
--------------- Để con có thể hiểu rõ sự thực này, chính con phải canh tân suy gẫm việc Thiên Chúa tha thiết tìm kiếm thông ban lòng nhân từ và sự trọn lành cho nhân loại. Sức mạnh của dòng sông lòng nhân từ của Thiên Chúa chảy tới cho nhân loại vô cùng mãnh liệt, mà chỉ có ý tự do của loài người mới có thể ngăn cản được sức mãnh liệt dòng tình thương đó. Thiên Chúa ban cho nhân loại ý chí tự do để họ lãnh nhận được lợi lộc từ tình thương vô cùng của Ngài. Nhưng qua ý chí tự do này, loài người tự ý chống lại ảnh hưởng và sức mạnh tình thương của Thiên Chúa, họ xúc phạm và làm đau đớn tình thương này ngay từ chính nguồn. Nếu loài người không cản trở mà để cho dòng tình thương của Chúa hoạt động, các linh hồn hẳn được sung mãn nhờ việc thông phần bản tính Chúa. Tình thương của Chúa nâng người ngã từ bụi đất lên, làm cho con cái khốn khổ của Adong được sung túc, đưa họ lên cao khỏi những thống khổ, đặt họ giữa hàng vương tước vinh hiển của Chúa (1 Vua 1:8). Con của Mẹ, từ điều này con sẽ hiểu hai điều mà sự khôn ngoan loài người không thể biết:
--------------- Thứ nhất: Thiên Chúa hết sức hài lòng vì việc phụng sự của những người nhiệt thành khao khát vinh danh Ngài. Những người đó hiến dâng mọi vất vả, khao khát gỡ bỏ các chướng ngại cản trở việc thông ban các ân sủng do lòng ưu ái của Chúa. Vì thế nhiệm vụ các giám mục, linh mục và nhà giảng thuyết lời Chúa được ca tụng cách đặc biệt. Các vị này kế tục các thánh Tông Đồ, những người gầy dựng Giáo Hội, đã vất vả lao khổ bảo vệ và phát triển Giáo Hội. Tất cả các vị kế tục các thánh Tông Đồ phải là những người cộng tác và tác động tình thương vô cùng của Thiên Chúa nơi các linh hồn.
--------------- Thứ hai: Con phải cân nhắc suy xét các hồng ân bao la và lòng ưu ái vô bờ, mà Thiên Chúa quyền năng vô cùng thông ban cho những linh hồn không cản trở tình thương vô cùng của Ngài. Ngay từ những ngày khởi đầu Giáo Hội, Chúa cho thấy rõ chân lý này bằng những việc lạ lùng, thường gởi Chúa Thánh Thần đến dưới hình thức hữu hình, làm phép lạ nơi những người chấp nhận Kinh Tin Kính, và ban muôn vàn ân sủng huyền nhiệm khác trên các tín hữu.
-
CHƯƠNG 6
THÁNH PHAOLÔ TRỞ LẠI
--------------- Thánh Phaolô nổi danh trong Do Thái Giáo vì hai lý do. Một là bản chất ngài, hai là sự kiên trì dai dẳng ma quỉ lợi dụng chính những bản chất tự nhiên tốt lành của ngàị Thánh Phaolô tính tình rộng rãi, hào hiệp, quí phái, hảo tâm, hoạt bát, kiên cường và có nhiều nhân đức. Ngài là danh sư chuyên cần uyên bác luật Maisen, mặc dầu thực sự ngài không biết gì tới uyên nguyên luật đó như chính ngài thú nhận với ông Timôthy. Tất cả kiến thức của ngài trước đó đều chỉ có tính cách nhân thế cũng như hầu hết mọi người Do Thái khác. Thánh Phaolô chỉ hiểu luật Maisen cách thông thường bề ngoài, chứ không biết chút gì bề sâu, không được ơn Chúa soi sáng cần thiết để hiểu luật Maisen cách chính đáng, cũng không thấu triệt các huyền nhiệm trong luật đó.
--------------- Thánh Phaolô không thể nào nhân nhượng sự khác biệt quan trọng với luật Maisen nên ngài tích cực dự phần triệt hạ tín hữu Chúa Kitô. Ngài nhìn nhận Mẹ Maria là Vị Phụ Nữ cao thượng đáng được tôn kính. Thánh Phaolô kính trọng Mẹ Maria, cùng với chút xót xa vì những đau buồn thống khổ của Mẹ, mà tính chất vĩ đại nơi những điều đó mọi người đều nhận biết. Vì thế thánh Phaolô chống lại những xúi giục vô nhân đạo và hỗn xược của ma quỉ tìm giết Mẹ Maria. Lòng thương xót Mẹ Maria đã không góp chút nào đẩy nhanh việc ngài trở lại. Ngài cũng không theo đuổi các mưu kế xảo trá chống lại các thánh Tông Đồ, mặc dầu Lucifer cố gắng làm cho việc sát hại các thánh Tông Đồ như là hành động xứng đáng của lòng can đảm. Tuy gạt bỏ ý tưởng ác độc giết Mẹ Maria và các thánh Tông Đồ, thánh Phaolô quyết định xúi giục người Do Thái đàn áp Giáo Hội, cho tới khi nào Giáo Hội bị tận diệt cùng với thánh danh Chúa Kitô. Nhưng Lucifer và đồng bọn không thể ngờ Saolê sẽ chấp nhận đức tin vào Chúa Kitô. Các biến cố đó được sự khôn ngoan vô cùng của Đấng Tối Cao an bài, ngõ hầu Satan, mù quáng vì chính những ý định ác độc quỉ quyệt, sẽ rơi vào các hố bẫy của chính nó.
--------------- Đấng Khôn Ngoan vô cùng quyết định làm cho việc Saolê trở lại được kỳ diệu và vinh quang. Vì thế Thiên Chúa cho phép Satan, sau cuộc tử đạo của thánh Stêphanô, xúi giục Saolê đến gặp các trưởng tế với những ý kiến ác độc khủng khiếp chống lại các môn đệ Chúa Kitô đã rời khỏi Jerusalem. Saolê xin phép bắt giữ các môn đệ Chúa tại bất cứ đâu và áp giải về Jerusalem (Tđcv 9:1). Saolê dâng hiến tài sản và cả đến sinh mạng để thi hành chủ trương táo bạo nàỵ Tự túc mọi thứ, Saolê lên đường với ý định làm cho Luật Mới mà các môn đệ Người Bị Đóng Đanh rao giảng không thể thắng được Luật của tổ tiên ông ta. Hành động tự nguyện này được vị thượng tế và hội đồng cố vấn ưu ái tán thành. Họ lập tức cho Saolê ủy nhiệm thư, đặc biệt là tới Damascus, tại đây có một số môn đệ Chúa Kitô từ Jerusalem tới cư ngụ. Saolê chuẩn bị cuộc hành trình, mướn trinh sát và một số lính tháp tùng. Nhiều đoàn quân ma quỉ từ hoả ngục tới giúp Saolê trong âm mưu nàỵ Chúng hy vọng, qua sự phô trương lực lượng này và qua tay Saolê, có thể dứt điểm, hoàn toàn hủy diệt Giáo Hội bằng lửa và máu. Chúng ta tạm rời Saolê trên đường tới Damascus một lát. Mẹ Maria biết hết mọi việc. Các thánh Tông Đồ lo lắng thông báo Mẹ mọi điều xảy ra cho các người theo Con của Mẹ. Từ lâu trước, Chúa Cứu Thế đã cho Mẹ biết Saolê sẽ là Tông Đồ của Chúa, là một Tông Đồ rao giảng cho dân ngoại, một người lỗi lạc tuyệt vời trong Giáo Hội. Mẹ hết sức đau lòng khi thấy việc đàn áp trở nên dữ dội hơn, việc Saolê trở lại bị diên trì, các môn đệ Chúa Kitô vì không biết được thánh ý Chúa nhiệm mầu, đã bị đau khổ và phần nào thoái chí trước cơn cuồng nộ và cuộc đàn áp dai dẳng của Saolê. Vì biết việc này hết sức nghiêm trọng, Mẹ kiên trì tha thiết cầu nguyện cho hạnh phúc của Giáo Hội và cho Saolê trở lại.
--------------- Chúa Cứu Thế hiện ra với Mẹ và nói: “Hiền Mẫu của Con, Đấng được tuyển chọn giữa toàn thể mọi thụ tạo, bây giờ điều Mẹ ước nguyện được chu toàn không chút chần chừ. Con sẽ làm cho Saolê như Mẹ xin. Con sẽ cải đổi Saolê, để từ giây phút này trở đi Saolê sẽ là người phòng vệ Giáo Hội (mà) nó đàn áp, rao giảng thánh danh và vinh quang của Con. Ngay bây giờ Con tiến hành việc thâu nhận Saolê vào hàng ngũ bằng hữu và ân sủng của Con.”
--------------- Khi Saolê đang trên đường tới gần Damascus, Chúa hiện ra với ông trong đám mây rực rỡ. Đồng thời Saolê được ngụp lặn trong ánh sáng siêu nhiên cả trong ngoài, trái tim và ngũ quan bị áp đảo vô phương kháng cự (Tđcv 9:4). Thình lình Saolê từ trên ngựa ngã nhào xuống đất, đồng thời nghe tiếng từ trên cao phán: “Saolê, Saolê, tại sao con đàn áp Ta?” Quá sức sợ hãi và kinh ngạc, Saolê đáp lời: “Lạy Ngài, Ngài là Aỉ? Tiếng trả lời: “Ta là Giêsu mà con đàn áp hành hạ. Thiệt là khốn cho con đạp chân vào mũi nhọn quyền năng của Ta.” Saolê, sợ hãi run rẩy hơn nữa, đáp lời: “Lạy Chúa, Chúa truyền điều gì và Chúa muốn con làm gì?” Những người đi theo Saolê nghe các lời vấn đáp này, mặc dầu chúng không nhìn thấy Chúa Cứu Thế. Chúng thấy ánh sáng rực rỡ vây bọc Saolê và tất cả những người đó sợ hãi kinh ngạc trước biến cố thình lình bất ngờ này đến độ chúng chết ngất đi một lúc.
--------------- Việc kỳ lạ này, vượt qua hết mọi điều lạ lùng đã từng thấy trên trần gian, vĩ đại hơn và vượt quá khả năng ghi nhận của loài người. Saolê không những chỉ phủ phục về thân xác, bị mù và mất đi toàn lực đến độ, nếu quyền năng Thiên Chúa không duy trì cho, hẳn Saolê đã chết ngay tức khắc. Nội tâm Saolê còn phải chịu đau khổ hơn vì chuyển đổi chẳng khác gì từ bóng tối ra ánh sáng, từ đất thấp hèn nhất lên tới tầng trời cao. Saolê thay đổi từ hình ảnh ma quỉ trở thành hình ảnh thiên thần sốt mến Seraphim thượng đẳng. Cuộc chiến thắng này đánh bại Lucifer và ma quỉ được đặc biệt dành cho Sự Khôn Ngoan và Quyền Uy Vô Cùng của Thiên Chúa. Việc này xảy ra chỉ trong khoảnh khắc như khi Lucifer vì kiêu ngạo đã từ một thiên thần đổi thành quỉ, quyền năng Chúa Cứu Thế đã làm cho Saolê từ một tên quỉ trở nên thiên thần trong ân sủng. Sự đẹp đẽ tột đỉnh của bản chất thiên thần nơi Lucifer và các phản thần trở nên xấu xa tột cùng; còn tính ngoan cố của loài người trở nên sự trọn hảo lành thánh cao độ nhất nơi Phaolô. Lucifer, kẻ thù của Thiên Chúa, đã rơi từ thiên đàng xuống đáy hỏa ngục, và một người, là bằng hữu của Thiên Chúa, đã từ đất lên tới trời cao.
--------------- Trong khi thánh Phaolô sấp mình trên đất, ngài được đổi mới hoàn toàn nhờ ơn thánh hoá cùng với các đặc ân khác, được phục hồi, soi sáng cách thích nghi mọi quan năng; ngài được chuẩn bị để được đưa lên tầng trời thứ ba. Chính thánh Phaolô nhìn nhận: không biết ngài được đưa cả thể xác hoặc chỉ có linh hồn lên thiên cung (2 Cor. 12:4). Nhưng tại đây, mặc dầu chỉ trong khoảnh khắc, ngài thấy Thiên Chúa bằng trực quan rõ ràng. Ngoài việc nhận biết Thiên Chúa, các bản tính vô cùng trọn hảo của Chúa, thánh Phaolô nhận biết mầu nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể, Ơn Cứu Chuộc, mọi mầu nhiệm thuộc về luật ân sủng và Giáo Hội. Thánh Phaolô nhận thấy ân sủng vô song cho lòng nhiệt thành của ngài và lời thánh Stêphanô cầu nguyện cho ngài. Ngài được cho thấy còn rõ ràng hơn nữa các lời Mẹ Maria cầu nguyện mà việc ngài trở lại được tiến hành mau lẹ. Thánh Phaolô nhận biết rằng sau Chúa Kitô, các công nghiệp Mẹ Maria làm cho ngài đáng được Thiên Chúa chấp nhận. Từ giờ phút đó trở đi ngài được lòng hiếu thảo tôn kính tận hiến đối với Đức Hiền Mẫu Chúa Kitô. Đồng thời ngài nhìn nhận rõ nhiệm vụ Tông Đồ ngài được kêu gọi thi hành, và với nhiệm vụ đó ngài sẽ phải vất vả khổ cực cho tới chết. Cùng với các mầu nhiệm này thánh Phaolô còn được cho biết nhiều điều khác nữa (mà ngài nói) không thể tiết lộ (2 Cor. 7:4). Thánh Phaolô tận hiến làm hy lễ theo thánh ý Thiên Chúa trong mọi sự, như về sau được biểu lộ trong suốt cuộc đời ngài. Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh chấp nhận hiến lễ này do thánh Phaolô dâng lên, và trước triều đình thiên đàng, đã nêu danh chỉ định thánh Phaolô làm nhà giảng thuyết, là thầy dạy dân ngoại, là công cụ được tuyển chọn để đem thánh danh Thiên Chúa tới khắp thế giới.
Vào ngày thứ ba sau khi thánh Phaolô bị mù mắt và trở lại, Chúa nói qua thị kiến với một trong các môn đệ, ông Ananias, sinh sống tại Damascus (Tđcv 9:10). Chúa gọi đích danh Ananias, bảo ông tới nhà một người tên Juđa ở một khu vực trong thành Damascus tìm Saolê thành Tarsus, ông sẽ thấy Saolê đang chìm đắm cầu nguyện. Đồng thời Saolê cũng được thị kiến, thấy và nhận ra môn đệ Ananias tới đặt tay trên đầu để làm cho ông sáng mắt lại. Ananias không biết gì về thị kiến này của Saolê. Vì thế ông nói với Chúa: “Lạy Chúa, con nghe nói người này đã bách hại các thánh tại Jerusalem; người đó bây giờ tới đây với uỷ nhiệm của các thượng tế để bắt bất cứ ai tuyên xưng thánh danh Chúa. Chúa phái một con chiên hiền lành như con đi tìm sói dữ vốn từng muốn cắn xé con chiên đó sao?” Chúa đáp: “Con cứ đi đi, người mà con cho là kẻ thù của Ta đó lại là công cụ được tuyển chọn để đem thánh danh Ta tới cho mọi dân tộc, mọi quốc gia, và cho con cái Israel. Ta sẽ để cho người đó phải chịu đau khổ vì Danh Ta.” Môn đệ Ananias khi đó được Chúa cho biết mọi việc xảy ra.
--------------- Ông Ananias lập tức đi tới nơi Saolê đang ở, thấy Saolê đang cầu nguyện, ông Ananias nói: “Huynh đệ Saolê, Chúa Giêsu Chúa chúng ta, Người hiện ra với huynh đệ trên đường, phái tôi tới đây để huynh đệ được sáng mắt và được ơn Chúa Thánh Thần.” Ananias cho Saolê rước Thánh Thể Chúa Kitô. Được làm cho mạnh sức và sáng mắt, Saolê tạ ân Đấng ban mọi đặc ân này. Kế đó Saolê dùng chút thực phẩm sau ba ngày ròng rã không ăn không uống. Saolê ở lại Damacus ít lâu, thảo luận và truyện trò với các môn đệ tại đó. Saolê quì nơi chân các môn đệ tại Damacus, xin mọi người tha lỗi, xin nhận ông là tôi tớ và huynh đệ. Được mọi người nhìn nhận và khuyến khích, Saolê công khai rao giảng Đức Kitô là Đấng Thiên Sai, là Chúa Cứu Thế của toàn thể nhân loại; ngài làm cho những người Do Thái không tin (Chúa Giêsu) tại nhiều hội đường ở Damacus lúng túng bối rối. Mọi người đều ngỡ ngàng trước sự thay đổi bất ngờ này và, hết sức lạ lùng, họ nói: Không phải đây là người đã bách hại đốt cháy và đâm chém những người tuyên xưng Danh Đức Kitô tại Jerusalem saỏ Không phải ông ta tới đây để bắt giải nộp những người đó cho các trưởng tế ở Jerusalem sao? Sự thay đổi lạ lùng chúng ta thấy nơi ông ta là gì?
--------------- Bây giờ chúng ta trở lại với Mẹ Maria. Qua thị kiến Mẹ biết mọi việc xảy ra cho Saolê: tình trạng đầu tiên và khốn nạn nhất của trí khôn ngài, lòng cuồng nộ chống lại thánh danh Chúa Kitô, nguyên do và việc Saolê bất thình lình bị ném xuống đất, việc ngài trở lại, nhất là việc ngài được nâng cách lạ lùng và ngoại lệ lên thiên đàng thị kiến Thiên Chúa. Mẹ Maria cảm tạ Đấng Toàn Năng về đặc ân cao cả này.
LỜI MẸ MARIA
--------------- Con của Mẹ, không một tín hữu nào được quên sự kiện là đáng lẽ ra Thiên Chúa đã kéo và làm cho thánh Phaolô trở lại mà không cần đến những phép lạ của quyền năng vô cùng như thế. Thiên Chúa dùng các phép lạ đó để cho nhân loại thấy lòng nhân từ khoan dung Chúa hướng về tha thứ, nâng họ lên hàng bằng hữu, cho họ được ân nghĩa Chúa. Cũng do gương sáng của vị đại thánh Tông Đồ này, Chúa dạy họ phải cộng tác, đáp ứng các lời Chúa kêu gọi. Chúa thức tỉnh nhiều linh hồn, khuyến giục họ tiến tới do ơn soi sáng thúc đẩy và trợ giúp. Nhiều linh hồn đáp ứng và làm cho mình được ngay chính nhờ các Nhiệm Tích của Giáo Hội. Nhưng không phải tất cả đều kiên trì trong ơn nghĩa Chúa. Số người theo đuổi phấn đấu tiến tới trọn lành còn ít hơn nữa. Nhiều người bắt đầu hăng say, rồi xả hơi và chấm dứt trong sa ngã. Nguyên do việc họ thiếu lòng kiên trung bền đỗ trong ân nghĩa với Chúa, lại sa ngã phạm tội là vì họ không bắt chước tinh thần thánh Phaolô trong việc trở lại của ngài, khi ngài kêu lên: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì, con sẽ làm gì cho Chúa?” Có một số người kêu lên lời này, nhưng không phải với trót tâm can họ. Họ vẫn giữ lại phần nào tình yêu đối với chính mình, danh dự, của cải sở hữu, khoái lạc nhục thể và cơ hội nào đó của tội lỗi, vì thế họ lại sớm lầm lỡ vấp phạm rồi ngã gục.
--------------- Thánh Tông Đồ Phaolô là gương sáng đích thực của một người ăn năn trở lại nhờ ánh sáng ân sủng. Ngài hết lòng tích cực cộng tác với ơn gọi. Việc thánh Phaolô hoàn toàn từ bỏ mình, qui phục thánh ý Chúa, gồm trong những lời này: “Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì?” Thánh Phaolô nói lên những lời đó với tất cả lòng chân thành của con tim thống hối khiêm tốn. Ngài khước từ ý riêng, đặt mình tuân theo thánh ý Chúa. Ngài sẵn sàng hiến thân phụng sự Chúa theo mọi cách và phương hướng mà thánh ý Chúa chỉ dạỵ Thiên Chúa tìm kiếm các bí mật nơi trái tim người ta. Chúa nhìn thấy lòng chân thành mà thánh Phaolô đáp ứng lời Chúa gọi, vâng phục thánh ý Chúa an bài. Chúa không những chỉ rất hài lòng đón nhận thánh Phaolô, mà còn gia tăng thêm quá sức dồi dào ân sủng, muôn đặc ân và những ưu ái lạ lùng cho ngài. Thánh Phaolô hẳn đã chẳng bao giờ nhận được, cũng chẳng bao giờ xứng đáng hưởng các đặc ân này, nếu ngài không hoàn toàn tuân theo thánh ý Chúa.
--------------- Con của Mẹ, Mẹ muốn con theo đúng những sự thực này, thi hành trọn vẹn các điều Mẹ thường nhắc đi nhắc lại là con phải quên đi mọi thứ hữu hình, hào nhoáng giả dối. Con hãy năng nhắc lại bằng trái tim hơn bằng môi miệng những lời thánh Phaolô: “Lạy Chúa, Chúa muốn (dùng) con làm gì?” Vì ngay khi con bắt đầu làm việc gì theo ý mình, con không còn thực sự chỉ tìm thánh ý Chúạ Công cụ không cử động hoặc hành động được gì trừ phi được người tạo ra nó tác động. Nếu công cụ có được ý riêng của nó, hẳn nó có thể cưỡng lại và hành động trái với ý người sử dụng nó. Điều đó thực đúng giữa Thiên Chúa và linh hồn nhân loại: nếu linh hồn thỏa mãn bất cứ ước nguyện nào của nó biệt lập đối với thánh ý Chúa, nó đối nghịch với Chúa. Thiên Chúa không xâm phạm quyền tự do hành động được ban cho nhân loại. Chúa sẽ để cho quyền tự do của người ta dẫn đưa người ta đi lạc đường ngay khi người ta tự quyết định cho mình mà không theo sự hướng dẫn của Đấng Tạo Thành.
-
PHẦN TÁM
Chương 1
* Mẹ Maria và thánh Gioan đi Ephesô,
* Herode đàn áp Giáo Hội,
* Thánh Giacôbê tử đạo,
* Thiên Thần giải thoát thánh Phêrô,
* Thánh ý Chúa tỏ hiện cho Mẹ Maria tại Ephesô
Chương 2
* Mẹ Maria trở lại Jerusalem,
* Mẹ Maria chiến thắng Satan,
* Công Đồng các thánh Tông Đồ
Chương 3
* Các Sách Phúc Âm
Chương 4
* Mẹ Maria nhiệt thành yêu mến
Khổ Hình Cứu Chuộc,
* Mẹ Maria mừng Lễ Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội
và các Đại Lễ khác
Chương 5
* Thiên sứ Gabriel báo tin Mẹ lìa trần
Chương 6
* Cuộc từ trần vinh phúc của Đức Trinh Mẫu Maria
Chương 7
* Lễ an táng xác thánh Mẹ Maria
Chương 8
* Mẹ Maria được rước cả hồn xác về thiên đàng
Chương 9
* Thiên Chúa Ba Ngôi đội triều thiên tôn vinh
Mẹ Maria là Nữ Vương Thiên Đàng và muôn loài.
-
CHƯƠNG 1
* MẸ MARIA VÀ THÁNH GIOAN ĐI EPHESÔ;
* HERODE ĐÀN ÁP GIÁO HỘI;
* THÁNH GIACÔBÊ TỬ ĐẠO;
* THIÊN THẦN GIẢI THOÁT THÁNH PHÊRÔ;
* THÁNH Ý CHÚA TỎ HIỆN CHO
MẸ MARIA KHI MẸ Ở EPHESÔ
------------ Trước ngày đi Ephesô, Mẹ Maria, có thánh Gioan tháp tùng, đi viếng thánh địa Ơn Cứu Chuộc, để tôn kính tưởng niệm các nơi được Chúa Cứu Thế thánh hóa bằng việc hiện diện và đổ máu cực châu báu tại đó. Mẹ viếng các nơi này mà nước mắt tuôn trào vì yêu mến nồng nàn. Mẹ lại ủy thác cho các thiên thần được cử canh giữ thánh địa chống lại việc Lucifer và ma quỉ muốn phá hoại hoặc xúc phạm các nơi này bằng những hành động bất kính qua những người Do Thái cứng lòng không tin. Mẹ yêu cầu các ngài dùng ơn linh thánh xua đổi các tư tưởng muốn xóa bỏ mọi kỷ niệm về Chúa Cứu Thế do ma quỉ gieo vào lòng những người đó.
------------ Tới ngày thứ tư chuẩn bị đi Ephesô, tức là ngày 5 tháng 1 năm 40, thánh Gioan trình Mẹ Maria biết đã tới lúc khởi hành, con tầu và mọi thứ đã sẵn sàng. Mẹ Maria lập tức quì xuống xin Chúa cho phép rời khỏi Nhà Tiệc Ly và Jerusalem. Kế đến, Mẹ từ biệt vị chủ nhà và mọi người. Ai nấy hết sức buồn vì cuộc chia tay này; các tín hữu tại đây cảm thấy bị tuớc mất sự hiện diện đầy an ủi của Mẹ mà đối với họ là Kho Tàng bao la và suối nguồn chan chứa ân sủng. Mọi người xin tiễn đưa Mẹ, nhưng không được. Mọi người xin Mẹ mau mau trở lại và đừng bỏ ngôi nhà này vĩnh viễn; ngôi nhà này hoàn toàn thuộc quyền Mẹ. Đức Hiền Mẫu cám ơn mọi người vì tình cảm yêu mến nồng nàn này.
------------ Mẹ quì gối xin thánh Gioan chúc lành cho chuyến đi, như Mẹ vốn thường xin Thiên Chúa Con Mẹ. Mẹ tiếp tục thi hành thánh đức vâng lời và khiêm tốn đối với vị môn đệ yêu dấu Gioan, người thay thế Chúa Cứu Thế làm con Mẹ. Nhiều tín hữu ở Jerusalem dâng tặng Mẹ tiền bạc, nữ trang, các thứ cần thiết cho cuộc hải trình. Mẹ Maria khiêm tốn cho mọi người biết Mẹ cảm động vì tình yêu của họ, nhưng không nhận gì cả. Trong chuyến vượt đại dương này, Mẹ đi trên chiếc tàu khiêm nhượng.
Mẹ nhớ lại các hành trình và các chuyến đi truyền giáo cùng với Thiên Chúa Con và những hành trình với thánh phu quân Giuse. Các kỷ niệm này cùng với tình yêu thiên đàng làm thức dậy nơi trái tim bồ câu hiền từ của Mẹ những tình cảm yêu thương nồng nàn. Đây là lần đầu tiên Mẹ Maria đi trên biển. Mẹ hiểu rõ ràng Địa Trung Hải và lưu thông của hải dương này với đại dương. Mẹ thấy rõ chiều sâu, bề dài bề rộng, các hang sâu và tài nguyên ẩn kín, đất cát và các khoáng chất, thủy triều, các sinh vật, cá voi, các loại cá thuộc mọi cỡ, và mọi sinh vật kỳ lạ ở hải dương này. Khi cuốn phim vĩ đại này phản ánh sự cao cả toàn năng của Đấng Hóa Công được mở ra trước mắt Mẹ, linh hồn Mẹ bay thẳng tới Thiên Chúa, Đấng hiện diện cách hết sức lạ lùng nơi các thụ tạo đó. Mẹ thay cho tất cả và trong tất cả dâng lời chúc tụng tôn vinh lên Đấng Tối Cao. Mẹ tha thiết xin Đấng Toàn Năng bảo vệ những người sẽ kêu cầu thánh danh Mẹ, xin Mẹ cầu bầu được thoát khỏi mọi gian nguy trên biển cả. Chúa nhận lời Mẹ xin, hứa ban ơn cứu giúp cho bất cứ ai đi trên biển cả thành tâm nhìn lên Sao Bắc Đẩu là Mẹ Maria rất thánh xin cứu giúp trong những lúc gian nguy.
------------ Khi lên đất, Mẹ Maria tiếp tục làm nhiều phép lạ tương đương với số các phép lạ Mẹ đã làm trên biển. Mẹ chữa lành những người bệnh tật, những người bị quỉ ám. Một số Kitô hữu đã từ Jerusalem tới cư ngụ tại Ephesô. Khi nghe tin Đức Hiền Mẫu của Chúa Cứu Thế đến, mọi người vội vàng tới kính thăm Mẹ, hiến dâng nhà cửa và mọi sở hữu tùy Mẹ sử dụng. Mẹ Maria chọn ở chung với một số phụ nữ lớn tuổi nghèo, những người này sống tự túc không giao tiếp với nam giới. Các bà đã yêu mến quảng đại đặt nhà của mình dưới quyền Mẹ Maria. Các bà dành một căn phòng yên tĩnh nhất cho Đức Hiền Mẫu và một phòng khác cho thánh Gioan.
------------ Mẹ Maria cám ơn các bà chủ nhà và ở chung nhà với Mẹ. Kế đó Mẹ lui vào phòng riêng, phủ phục trên đất như Mẹ vốn thường thi hành khi cầu nguyện. Mẹ thờ lạy Thiên Chúa hằng hữu, hiến dâng mình phụng sự Chúa tại thành phố này. Mẹ nói: “Lạy Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng, do lòng đại lượng vô biên, Chúa đổ muôn hồng ân khắp toàn thể trời đất (Jer. 23:34). Con, nữ tì hèn mọn của Chúa, ước nguyện chu toàn trọn vẹn thánh ý Chúa, trong mọi việc, mọi nơi, mọi lúc, mà thánh ý khôn ngoan vô cùng của Chúa sẽ sắp đặt cho con. Chúa là Thiên Chúa duy nhất của con; toàn thân con, trót sinh mạng con, mọi tư tưởng lời nói, mọi hành động của con đều hướng về làm vui lòng và thỏa ý Chúa.”
------------ Mẹ tiếp tục cầu nguyện cho Giáo Hội và đưa ra các chương trình giúp đỡ toàn thể tín hữu. Mẹ phái các thiên thần đi trợ giúp các thánh Tông Đồ và môn đệ. Mẹ biết các ngài gặp phải áp lực nặng nề trong các cuộc bách hại do ma quỉ tạo ra qua những người bất tín. Trong những ngày đó thánh Phaolô trốn khỏi Damascus vì những tấn công của người Do Thái tại địa phương, như chính ngài nhắc tới trong thơ thứ hai gởi Giáo Đoàn Corinthô: ngài được thả xuống trốn khỏi thành Damascus trong chiếc thúng (2 Cor 11:23). Để bảo vệ thánh Phaolô khỏi những nguy hiểm này và các nguy cơ mà Lucifer đe dọa ngài trên đường về Jerusalem, Mẹ Maria phái nhiều thiên thần bảo vệ ngài. Đây là hành trình mà chính thánh Phaolô nói tới trong thơ gởi Giáo Đoàn Galata (Gal. 1:18).
------------ Thánh Sử Luca, trong Chương 9 Tông Đồ Công Vụ, nói suốt nhiều ngày sau khi thánh Phaolô qui phục, những người Do Thái ở Damascus âm mưu sát hại ngài. Kế đến Thánh Sử kể thêm rằng các môn đệ Chúa Kitô, vì biết người Do Thái (tại Damacus) âm mưu sát hại thánh Phaolô, nên đang lúc đêm đã để ngài trong một cái thúng, thòng thả ra ngoài tường thành để ngài đi Jerusalem. Tại Jerusalem, mặc dầu biết việc thánh Phaolô trở lại cách lạ lùng, các thánh Tông Đồ và môn đệ vẫn có chút e ngại nghi ngờ, vì ngài đã từng bị coi là kẻ thù Chúa Kitô. Mọi người e dè thánh Phaolô, cho tới khi thánh Barnabê giới thiệu ngài với thánh Phêrô, thánh Giacôbê và các môn đệ khác (Tđcv 26:27). Thánh Phaolô quì hôn chân Vị Đại Diện Chúa Kitô, nhìn nhận lỗi lầm, xin được nhận là một trong các người dưới quyền thánh Phêrô và theo Thầy Chí Thánh, mà ngài ước ao rao giảng và đổ máu ra vì thánh danh và đức tin vào Chúa. Thánh Phaolô được thánh Phêrô và các môn đệ khác vui mừng đón nhận. Tất cả mọi người dâng lời tạ ân lên Đấng Tối Cao, và yêu cầu thánh Phaolô rao giảng tại Jerusalem. Thánh Phaolô hoan hỉ thi hành và làm cho những người Do Thái vốn quen biết ngài ngỡ ngàng. Lời thánh Phaolô giảng tựa như những mũi tên lửa xuyên thấu trái tim người nghe. Khắp Jerusalem sôi sục vì tin thánh Phaolô tới, người ta tụ họp để tận mắt nhìn thấy ngài.
------------ Lucifer và các quỉ không ngủ quên trong biến cố này, vì chúng bị Đấng Toàn Năng chiếu cố cùng với sự hành hạ tăng thêm khi thánh Phaolô tới Jerusalem. Lucifer, tức giận điền cuồng, tập hợp nhiều đạo quân quỉ, lại khiêu khích chúng tức giận, dốc toàn lực ác độc để triệt hạ ngài, không để cho viên đá nào tại Jerusalem và khắp thế giới nằm yên vì mục đích này. Bọn quỉ dữ lập tức thi hành việc này, xúi giục Herode và người Do Thái chống lại thánh Phaolô. Mẹ Maria cũng nhận được tin tức về mọi việc xảy ra cho thánh Phaolô từ các thiên thần Mẹ gởi tới bảo vệ ngài. Từ tĩnh phòng tại Ephesô, Mẹ nhìn thấy mọi việc; Mẹ đón chờ sự xáo trộn sẽ xảy ra do lòng ác độc quỉ quyệt của Herode và người Do Thái đặc biệt chống lại thánh Phaolô. Mẹ biết việc duy trì mạng sống của thánh Phaolô hết sức quan trọng đối với việc tôn vinh thánh danh Thiên Chúa và truyền bá Phúc Âm. Mẹ tìm cách giúp đỡ dồi dào hơn nữa bằng việc gia tăng cầu nguyện xin Chúa bảo vệ các thánh Tông Đồ và Giáo Hội. Để làm dịu bớt các lo âu của Mẹ, một hôm khi Mẹ đang cầu nguyện, Chúa hiện ra hứa rằng Chúa sẽ thoả mãn mọi điều Mẹ xin, bảo vệ mạng sống thánh Phaolô trong cơn nguy cấp và các tấn công của ma quỉ. Một hôm trong khi thánh Phaolô cầu nguyện trong đền thờ, ngài được thị kiến; Chúa truyền cho ngài lập tức rời khỏi Jerusalem để giữ sinh mạng ngài thoát khỏi lòng hận thù ghen ghét của những người Do Thái bất tín.
Dịp đó thánh Phaolô ở lại Jerusalem không quá mười lăm ngày, như ngài nói trong thơ gởi giáo đoàn Galata (Gal. 1:18). Ít năm sau, thánh Phaolô từ Miletus và Ephesô trở lại Jerusalem rồi bị bắt giam, ngài thuật lại lần ngất trí này trong đền thờ và lệnh Chúa truyền rời khỏi Jerusalem trong Chương 22 Tông Đồ Công Vụ. Thánh Phaolô trình lại với thánh Phêrô về thị kiến và lệnh Chúa truyền. Sau khi suy xét sự nguy hiểm chí tử của ngài, thánh Phaolô được bí mật gởi đi Caesarêa và Tarsô với ủy nhiệm rao giảng cho các dân ngoại không phân biệt một ai.
------------ Được Chúa hứa bảo vệ sinh mạng thánh Phaolô, Mẹ Maria hy vọng nhờ ơn phù trợ của Đấng Quan Phòng có thể bảo vệ thánh Giacôbê, cháu Mẹ. Thánh Giacôbê rất yêu quí đối với Mẹ, ngài được hàng trăm thiên thần, do Mẹ chỉ định, bảo vệ và đồng hành tại Granada. Các thiên thần hộ vệ thánh Giacôbê thường đi đi về về, đem các lời cầu xin của ngài tới Mẹ Maria và lời Mẹ chỉ dạy cho ngài; nhiều lần Mẹ Maria hiện ra với thánh Giacôbê để an ủi, chỉ dạy và cứu giúp khi nguy cấp. Khi hoàn thành giáo đoàn nhỏ tại Pillar thuộc Saragossa, thánh Giacôbê trao lại cho vị giám mục và các môn đệ được chỉ định tại đó trông coi, cũng như tại các thành phố khác ở Tây Ban Nha. Thánh Giacôbê rời khỏi Saragossa, tiếp tục truyền giáo qua nhiều tỉnh thành. Sau khi tới Catalonia, ngài đáp tầu đi nước Ý, từ đó giong ruổi đường bộ vừa đi vừa rao giảng cho tới khi đáp tầu đi Tiểu Á.
------------ Thánh Giacôbê sung sướng đến Ephesô, ngài quì nơi chân Đức Hiền Mẫu Đấng Tạo Hoá. Ngài tạ ân Mẹ Maria vì muôn đặc ân Thiên Chúa ngài nhận được qua Mẹ suốt các hành trình rao giảng ở Tây Ban Nha, nhất là các lần Mẹ viếng thăm. Đức Hiền Mẫu nâng thánh Giacobê lên và nói: “Thưa chúa công của mẹ, xin nhớ ngài được Chúa xức dầu tấn phong và là thừa tác của Chúa, còn mẹ chỉ là con trùng hèn hạ.” Mẹ Maria quì xuống xin thánh Giacôbê, với tư cách là linh mục, chúc lành cho Mẹ. Thánh Giacôbê lưu lại Ephesô vài ngày với Mẹ Maria và thánh Gioan, em ngài, và kể lại với thánh Gioan mọi việc xảy ra cho ngài tại Tây Ban Nha. Thánh Giacôbê trở lại Jerusalem vào thời gian toàn thể thành này sôi sục chống lại các môn đệ và tín hữu Chúa Kitô. Người Do Thái điên cuồng chống lại thánh Tông Đồ Giacôbê và quyết định giết ngài khi họ thấy các hy vọng của họ tan vỡ vì việc trở lại và lòng tin sắt đá của các ông Philetus và Hermogenes. Để thi hành mục đích này họ hối lộ Democritus và Lysias, sĩ quan đại đội trưởng vệ binh La mã, xin cấp cho họ lính để bắt giữ thánh Tông Đồ. Để che giấu hành động dối trá của họ, họ dàn cảnh cuộc cãi lộn trong khi thánh Giacôbê rao giảng để bắt giữ ngài. Việc thi hành âm mưu ác độc này được trao cho Abiator, vị thuợng tế năm đó, và Josias, một ký lục đồng mưu. Thuợng tế Abiator và viên ký lục điên cuồng giận dữ khi thánh Giacôbê giảng cho dân chúng về mầu nhiệm Ơn Cứu Chuộc, chứng minh lời ngài giảng bằng sự khôn ngoan lạ lùng rút từ các chứng tích trong Cựu Ước, làm người nghe cảm động chảy nước mắt ăn năn thống hối. Sau khi làm hiệu cho bọn lính La mã, Abiator sai Josias quàng sợi thừng quanh cổ thánh Giacôbê, đè ngài xuống, la lên rằng ngài là người gây rối loạn trong dân chúng và là tác giả một tôn giáo mới chống lại đế quốc La Mã. Democritus và Lysias cùng với đám lính xông tới trói và giải nạp thánh Giacôbê cho Herode (thứ). Bị Lucifer và người Do Thái xúi bẩy hận thù các tín hữu Chúa Kitô, Herode chống lại các môn đệ Chúa, sai lính của y hành hạ và tống giam các môn đệ. Cuộc đàn áp này được thánh Luca kể trong Chương 12 Tông Đồ Công Vụ. Herode lập tức ra lệnh chém đầu thánh Giacôbê như dân Do Thái đòi. Thánh Tông Đồ Giacôbê hết sức hoan hỉ khi bị bắt bị trói giống Thầy của ngài và bị điệu đi lãnh phước tử đạo, mà ngài đã được Mẹ Maria cho biết. Thánh Giacôbê dâng lên những lời khiêm nhượng cảm tạ vì hồng ân này, công khai lặp lại lời tuyên xưng đức tin vào Chúa Kitô. Thánh Giacôbê nhớ lại lời ngài cầu khẩn tại Ephesô là Mẹ Maria rất thánh sẽ hiện diện bên ngài khi ngài chết, nên thánh Tông Đồ kêu cầu Mẹ hết sức thiết tha.
------------ Từ tĩnh phòng, Mẹ Maria nghe các lời cầu nguyện của thánh Tông Đồ yêu dấu và là cháu Mẹ. Trong khi cầu nguyện, Mẹ thấy nhiều thiên thần thuộc mọi đẳng trật từ thiên đàng tới, một số thiên thần bao quanh thánh Tông Đồ tại Jerusalem khi ngài bị điệu tới pháp trường, các thiên thần khác tới bên Đức Nữ Vương tại Ephesô. Một trong các thiên thần nói với Mẹ Maria: “Kính thưa Đức Nữ Vương thiên đàng, Thiên Chúa Tối Cao yêu cầu Đức Nữ Vương lập tức tới Jerusalem an ủi Giacôbê, đầy tớ vĩ đại của Chúa, để hỗ trợ ngài trong giờ chết, ban mọi điều ngài ước ao cách yêu mến và thánh thiện.” Mẹ Maria vui mừng và biết ơn vì đặc ân này. Mẹ chúc tụng Đấng Tối Cao vì ơn bảo vệ những người trông cậy lòng thương xót của Chúa và ký thác mạng sống mình trong tay Chúa. Trong khi thánh Giacôbê bị điệu tới pháp trường, ngài làm nhiều phép lạ cứu rất nhiều người bệnh tật và bị quỉ ám. Những người đó chờ đón dọc đường thánh Giacôbê tới pháp trường, vì tin đồn cuộc hành hình do lệnh Herode lan tràn khắp nơi, rất đông người bất hạnh vội vàng tới để lãnh được những ơn cứu giúp và lời khuyên bảo sau cùng của ngài. Tất cả những người này đều được thánh Tông Đồ chữa lành bệnh tật.
------------ Các thiên thần đưa Mẹ Maria tới nơi hành quyết thánh Giacôbê tại Jerusalem. Thánh Tông Đồ quì gối dâng hy lễ lên Thiên Chúa. Ngài thấy Đức Nữ Vương thiên đàng ở trước mặt, có muôn vàn thiên thần vây quanh. Khi thấy cảnh huy hoàng thiên đàng này, linh hồn thánh Giacôbê bừng lên niềm vui mới và trái tim ngài cháy lên tình yêu thánh thiêng nồng nàn. Ngài ước muốn tuyên xưng Mẹ Maria là Mẹ Thiên Chúa và là Nữ Vương muôn loài. Nhưng một thiên thần nói: “Này Giacôbê, tôi tớ của Đấng Tạo Hoá, hãy giữ lại trong tim những tình cảm quí giá này, đừng nói cho những người Do Thái tại đây biết Đức Nữ Vương của chúng ta hiện diện. Những người đó không xứng đáng và không thể nhận biết Người. Thay vì tôn kính Người, chúng làm cho trái tim chúng càng chai đá hận thù.” Được khuyên như thế, thánh Tông Đồ không lớn tiếng mà chỉ mấp máy môi âm thầm nói với Mẹ Maria:
------------ ”Lạy Đức Hiền Mẫu Chúa Giêsu Kitô của con, Nữ Vương và Đấng bảo vệ con, Người là niềm an ủi cho những ai đau khổ, nơi nương ẩn cho các kẻ khốn cùng. Lạy Nữ Vương của con, trong giờ phút này, xin cho con hồng ân đáng ước vọng của Người. Xin dâng hiến hy lễ mạng sống con lên Thiên Chúa Con của Người và là Đấng Cứu Chuộc thế giới. Con bừng cháy lòng khao khát được là hy lễ toàn thiêu vì vinh danh Chúa. Xin đôi bàn tay cực tinh tuyền không tì vết của Mẹ ngày hôm nay là bàn thờ dâng hiến hy lễ con, để hy lễ này có thể trở nên đáng được Thiên Chúa chấp nhận. Con ký thác linh hồn con trong tay Mẹ, để qua tay Mẹ, linh hồn con tới tay Đấng Tạo Thành.” Sau khi nói những lời này và gắn mắt nhìn vào Mẹ Maria đang nói với trái tim ngài, thánh Tông Đồ Giacôbê bị lý hình chém đầu. Mẹ Maria đã đón linh hồn thánh Tông Đồ yêu dấu đem về thiên đàng trình lên trước Thiên Chúa Con Mẹ.
------------ Khi Mẹ Maria rất thánh vào thiên đàng cùng với của lễ này, Mẹ đã tạo ra niềm hân hoan cho toàn thể triều đình thiên quốc; Mẹ được đón tiếp bằng những lời ca chúc tụng. Đấng Tối Cao nhận và đặt linh hồn thánh Giacôbê trong vinh quang tuyệt vời giữa các thần thánh. Phủ phục trước ngai toà Thiên Chúa Toàn Năng, Mẹ Maria dâng lời chúc tụng tạ ân vì phước tử đạo hiển vinh mà một trong các thánh Tông Đồ đã được. Dịp này Mẹ Maria không trực diện thị kiến Thiên Chúa Ba Ngôi, nhưng Thiên Chúa Ba Ngôi ban muôn vàn đặc ân mới cho Mẹ và cho Giáo Hội. Toàn thể các thánh chúc tụng Mẹ. Kế đó các thiên thần đưa Mẹ trở lại tĩnh phòng tại Ephesô, tại đây một thiên thần xuất hiện dưới hình bóng Mẹ. Khi trở lại tĩnh phòng, Đức Hiền Mẫu mọi thánh đức thiên đàng phủ phục tạ ân Đấng Tối Cao vì mọi việc đã xảy ra.
------------ Đêm đó các môn đệ thánh Giacôbê lấy xác ngài bí mật đưa tới Jaffa, từ đó họ đáp tàu đưa xác thánh Giacôbê tới Galicia nước Tây Ban Nha. Mẹ Maria gởi một thiên thần hướng dẫn họ tới hải cảng Galicia. Mặc dầu không nhìn thấy thiên thần, các môn đệ thánh Giacôbê cảm thấy được bảo vệ cách lạ lùng suốt hành trình. Nước Tây Ban Nha nhận được đức tin nhờ thánh Giacôbê. Đức tin đã ăn rễ rất sâu trong trái tim các tín hữu nhờ ơn bảo trợ dồi dào của Mẹ Maria; bây giờ lại nhờ Mẹ mà quốc gia này được bảo quản thi hài thánh Tông Đồ. Thánh Giacôbê chết ngày 25 tháng 3 năm 41 Công Nguyên: 5 năm 7 tháng kể từ ngày ngài xuất hành rao giảng Tin Mừng tại Tây Ban Nha. Thánh Giacôbê tử đạo vào đúng ngày tròn 7 năm sau Cuộc Tử Nạn của Chúa Cứu Thế. Cái chết của thánh Giacôbê mà Herode vội vàng xúc tiến đã gia tăng đáng kể lòng ác độc bất kính của người Do Thái chống Giáo Hội Chúa Kitô. Họ thấy sự tàn bạo của hôn quân ác độc Herode là phương tiện hữu hiệu cho việc họ theo đuổi lòng hận thù chống lại các Kitô hữu. Lucifer và lũ quỉ của nó cũng cùng ý hướng đó. Herode đã thi hành việc Lucifer xúi bắt thánh Phêrô để mua chuộc cảm tình dân Do Thái đối với những mục đích thấp hèn tạm bợ của y. Ma quỉ rất kinh sợ Vị Đại Diện Chúa Kitô vì quyền lực từ ngài phát ra chống lại chúng. Chúng âm thầm tìm cách đẩy nhanh việc bắt giam ngài. Thánh Phêrô, bị trói bằng nhiều xiềng xích, nằm trong hầm tù chờ tới sau Lễ Vượt Qua sẽ bị hành quyết (Tđcv 12:4).
Mẹ Maria biết rõ cuộc khủng hoảng nguy hiểm đe dọa Giáo Hội. Mẹ thấy mọi việc xảy ra tại Jerusalem. Mẹ gia tăng cầu nguyện khẩn thiết, lo âu. Mẹ phủ phục trên đất, huyết lệ đầm đìa, xin Chúa giải phóng thánh Phêrô và bảo vệ Giáo Hội. Những lời Mẹ cầu nguyện xuyên thấu Trái Tim Chúa Giêsu Con Mẹ. Để đáp ứng lời Mẹ, chính Chúa hiện ra khi Mẹ đang cầu nguyện. Đức Vua Tối Cao âu yếm nâng Mẹ lên và nói: “Thưa Mẹ của Con, xin Mẹ nguôi lòng đau đớn và hãy xin bất cứ điều gì Mẹ muốn. Con sẽ ban mọi điều Mẹ xin; Mẹ sẽ nhận được mọi điều đó vì vui lòng Con. Con muốn Mẹ hành động theo ý Mẹ, Mẹ hãy dùng quyền lực Con ban cho Mẹ: Mẹ hãy làm hoặc tháo gỡ bất cứ điều gì cần thiết vì lợi ích cho Giáo Hội, Mẹ biết mọi giận dữ điên cuồng ma quỉ sẽ hướng vào Mẹ.” Mẹ Maria tạ ơn Chúa vì đặc ân mới này và tận hiến thi hành các cuộc chiến đấu cho các tín hữu Chúa. Mẹ nói: “Lạy Thiên Chúa Tối Cao, nguồn hy vọng và sinh lực linh hồn mẹ, trái tim và linh hồn nữ tì Chúa được chuẩn bị để chịu gian khổ vì các linh hồn đã được chuộc bằng Máu Thánh và Sinh Mạng của Chúa. Mặc dầu mẹ chỉ là bụi đất vô dụng, mẹ biết Con quyền năng khôn ngoan vô cùng; với ơn trợ giúp của Con, mẹ không sợ rắn già hỏa ngục. Vì Con muốn mẹ quyết định, hành sử nhân danh mẹ vì lợi ích Giáo Hội, bây giờ xin Con truyền cho Lucifer và các quỉ của nó, những kẻ đang gây rối cho Giáo Hội, phải xuống hoả ngục và ở đó cho tới khi Thiên Chúa vui lòng cho phép chúng trở lại thế gian.”
------------ Lucifer và lũ quỉ của nó biết hình phạt này phát xuất từ Đức Nữ Vương chúng ta, Đấng mà chúng gọi là kẻ thù vì không dám gọi thánh danh Mẹ Maria. Ở trong hoả ngục chúng xấu hổ và mất tinh thần cho tới khi chúng được phép chỗi dậy để chống lại Đức Maria, như sẽ được tường thuật sau. Sau khi chiến thắng ma quỉ, Mẹ Maria thấy Mẹ cũng cần phải chiến thắng sự chống đối của Herode và người Do Thái, Mẹ nói với Thiên Chúa Con của Mẹ: “Hỡi Con và Chúa của mẹ, bây giờ nếu Con muốn, xin hãy cho thiên thần giải thoát Phêrô tôi tớ Con khỏi ngục tù.” Do lệnh Chúa Kitô và Mẹ Maria, một thiên thần đã mau mắn đi giải thoát thánh Phêrô.
------------ Thánh Phêrô bị xiềng bằng hai dây xích, nằm giữa hai lính canh và một số lính khác gác ở cửa hầm tù. Lễ Vượt Qua đã xong và đêm đó chính là đêm cuối cùng trước khi ngài bị hành quyết theo án đã tuyên. Nhưng thánh Tông Đồ Phêrô bình tâm đến độ ngài ngủ ngon lành không chút lưu ý đến đám lính canh giữ ngài (Tđcv 12:6). Thiên thần phải lay mạnh để đánh thức thánh Phêrô trong khi ngài còn ngái ngủ và bảo: “Dậy mau, thắt lưng và mang giày, cầm lấy áo choàng và đi theo tôi.” Thánh Phêrô thấy ngài không bị xiềng xích và không hiểu việc gì đang xảy ra cho mình, cũng không để ý thị kiến này nghĩa gì, mà lập tức đi theo thiên thần. Sau khi dẫn thánh Phêrô qua một vài đường phố, thiên thần cho ngài biết Thiên Chúa đã giải phóng ngài khỏi nhà tù nhờ lời cầu bầu của Đức Hiền Mẫu rất thánh, rồi thiên thần biến đi. Thánh Phêrô bây giờ hiểu việc huyền nhiệm và tạ ân Chúa.
------------ Thánh Phêrô nghĩ trước nhất cần phải báo tin ngài được giải thoát, tham khảo thánh Giacôbê Thứ và các tín hữu khác trước khi tìm nơi an toàn. Ngài rảo bước tới nhà bà Maria, mẹ ông Gioan cũng còn tên là Marcô. Đây chính là Nhà Tiệc Ly, tại đây nhiều môn đệ tụ tập trong thời gian này. Thánh Phêrô từ dưới đường gọi mọi người. Chị Rhode chạy xuống coi ai gọi cửa và nhận ra giọng nói của thánh Phêrô. Mừng quýnh, để thánh Phêrô đứng chờ ngoài cửa, chị chạy đi nói cho các môn đệ và mọi người biết thánh Phêrô gọi cửa. Mọi người nghĩ rằng chị Rhode nhận lầm, nhưng chị khăng khăng nói đó chính là thánh Phêrô. Trong khi mọi người trao đổi ý kiến, thánh Phêrô liên tiếp gõ cửa. Khi mở cửa ra, mọi người vui mừng thấy thánh Phêrô được giải thoát. Thánh Phêrô kể cho mọi người nghe các việc đã xảy ra cho ngài để mọi người có thể kín đáo thông báo cho thánh Giacôbê Thứ và các anh em tín hữu. Thấy rằng Herode hẳn sẽ cho tìm bắt ngài hết sức gắt gao, mọi người đồng ý thánh Phêrô cần rời khỏi Jerusalem và không trở lại, vì sợ ngài sẽ bị bắt trong những cuộc lùng bắt sau này. Sau khi truy lùng thánh Phêrô mà không kết quả, Herode trừng phạt các lính canh, và lại điên cuồng giận dữ chống lại các môn đệ Chúa. Nhưng vì lòng kiêu căng và âm mưu của y chống lại Thiên Chúa, Thiên Chúa rút ngắn các hoạt động của y bằng một hình phạt nặng nề sẽ được kể trong đoạn sau.
------------ Trong lo âu và tin cậy vào ơn Chúa phù trợ, Mẹ Maria không ngừng đẫm lệ cầu nguyện. Mẹ nói với một trong các thiên thần hộ vệ: “Thưa thừa tác của Thiên Chúa Tối Cao và là thụ tạo của tay Chúa, sự lo lắng cho Giáo Hội Chúa mãnh liệt thúc giục tôi tìm kiếm hạnh phúc và sự phát triển Giáo Hội. Tôi xin người lên trước ngai toà Đấng Tối Cao, dâng lên Thiên Chúa nỗi đau đớn của tôi, xin cho tôi được phép chịu đau khổ thay cho các tôi tớ trung tín của Chúa, xin Chúa ngăn chặn Herode không được tiến hành âm mưu triệt hạ Giáo Hội.” Thiên thần đưa thông điệp của Mẹ Maria lên trước ngai toà Thiên Chúa, trong khi đó Đức Nữ Vương thiên đàng, như một bà Esther khác, liên tục cầu nguyện cho việc giải phóng và ơn cứu độ dân của bà và cho chính bà (Esther 4:16). Thiên sứ được Thiên Chúa Ba Ngôi gởi trở lại với phúc điệp: “Thưa Công Chúa thiên đàng, Chúa các thiên thần phán rằng Người là Hiền Mẫu, là Nữ Vương, là Thầy của Giáo Hội, Người nắm giữ hành sử quyền năng của Chúa bao lâu Người còn ở trần thế; Chúa muốn Công Nương, với tư cách Nữ Vương và Bà Chúa trời đất, tuyên án phạt Herode.”
------------ Vì khiêm tốn và bối rối trước phúc điệp này, Mẹ Maria nói với thiên sứ: “Như thế tôi sẽ phải tuyên án phạt một thụ tạo là hình ảnh Chúa sao? Vì tôi từ tay Chúa mà ra, tôi biết nhiều kẻ tội lỗi giữa loài người nhưng tôi chưa bao giờ kêu gọi phạt họ. Phần tôi, tôi luôn ước ao họ được cứu chuộc nếu có thể được, chẳng bao giờ xúc tiến mau việc phạt họ. Xin thiên thần trở lại trình lên Thiên Chúa rằng tòa án và quyền lực của tôi tùy thuộc nơi Chúa, tôi không thể tuyên án tử cho bất cứ người nào mà không xin thánh ý Chúa. Nếu được, xin Chúa đem Herode tới con đường Ơn Cứu Độ, tôi sẵn sàng chịu mọi đau khổ ở trần gian theo thánh ý Chúa ngõ hầu linh hồn y không bị hư mất.” Thiên sứ cấp tốc trở lại trình thông điệp của Đức Nữ Vương lên Thiên Chúa Ba Ngôi và được phái trở lại với phúc điệp: “Thưa Bà Chúa và Nữ Vương của chúng thần, Đấng Tối Cao phán rằng Herode là một trong những kẻ thấy trước bị trầm luân, vì y quá sức ngoan cố trong âm mưu ác độc, y sẽ không nghe theo bất cứ lời khuyên bảo răn đe hoặc chỉ dạy nào. Thưa Đức Nữ Vương, y cũng không muốn lợi dụng các công nghiệp Ơn Cứu Chuộc, y không lợi dụng lời cầu bầu của các thánh và cả của chính Đức Nữ Vương xin cho y.”
------------ Mẹ Maria gởi thiên sứ trở lại thiên đàng lần thứ ba với lời yêu cầu: “Hỡi thiên sứ, nếu Herode cần phải chết để ngăn cản y khỏi đàn áp Giáo Hội, thiên sứ hãy trình lên Đấng Tối Cao rằng do lòng xót thương chiếu cố vô cùng bao la của Chúa, Chúa đã làm cho tôi trong cuộc sống trần gian này trở nên Nơi Nương Náu cho con cháu Adong, là Trạng Sư, là Đấng Bầu Cử cho kẻ tội lỗi, thì việc xét xử của tôi phải là sự xét xử nhân từ khoan dung đại lượng để phù trợ cho tất cả mọi người tìm kiếm sự cầu bầu của tôi. Tất cả các linh hồn sẽ chỉ rời khỏi nơi nương ẩn này với sự bảo đảm chắc chắn được tha thứ nhân danh Con Thiên Chúa của tôi. Vì vậy, nếu tôi là hiền mẫu yêu thương đối với nhân loại, mà họ là thụ tạo bởi tay Chúa và là giá Máu Thánh Chúa, làm sao tôi có thể là vị thẩm phán nghiêm khắc tuyên án phạt một trong những thụ tạo của Chúa? Tôi không bao giờ được trao trọng trách hành sử công lý, mà chỉ có lòng thương xót, đối với cả loài người. Lúc này trái tim tôi bối rối vì xung khắc giữa tình yêu và đức vâng lời thi hành công lý nghiêm khắc. Hỡi thiên sứ, ngài hãy lại trình lên Chúa nỗi lo âu của tôi, và tìm biết phải chăng Chúa không vui lòng nếu Herode phải chết mà không có việc tôi tuyên phạt y.”
------------ Thiên sứ trở lại thiên đàng lần thứ ba và Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh lắng nghe thông điệp hết sức hài lòng vừa ý đối với tình yêu thương trắc ẩn của Mẹ Maria. Thiên sứ trở lại thông báo cho Bà Chúa yêu thương: “Thưa Đức Nữ Vương, thưa Hiền Mẫu của Đấng Tạo Hoá và thưa Bà Chúa của chúng thần, Thiên Chúa Tối Cao phán rằng lòng thương xót Đức Nữ Vương dành cho những người nào ước muốn lợi dụng sự cầu bầu đầy quyền thế của Đức Nữ Vương, chứ không phải dành cho những kẻ coi thường và khinh ghét sự cầu bầu của Người như tên Herode. Thiên Chúa phán Người là Mẹ Giáo Hội, Người được trao cho mọi quyền năng Thiên Chúa, vì thế thật là chính đáng để Nữ Vương sử dụng quyền năng đó cách thích hợp. Herode phải chết. Nhưng việc đó sẽ phải theo lệnh Đức Nữ Vương.” Mẹ Maria đáp: “Thiên Chúa chí công và các phán quyết của Ngài chính trực (Tv 118:137). Bao lần tôi sẵn sàng chịu đau khổ tới chết để cứu linh hồn Herode, nếu chính y không tự làm cho mình trở nên bất xứng đối với lòng thương xót và tự chọn lấy án trầm luân đời đời. Y là thụ tạo của Đấng Tối Cao (Giób 10:8), được tạo dựng theo hình ảnh Chúa (Stk 1:27). Y được chuộc bằng Máu Con Chiên. Máu Con Chiên tẩy sạch tội lỗi trần gian (Kh 1:5). Nhưng tôi để tất cả mọi điều này một bên và, chỉ xét tới việc y đã trở nên kẻ thù ngoan cố chống lại Thiên Chúa, không xứng đáng với tình bằng hữu đời đời của Ngài. Do đức công chính vô cùng của Thiên Chúa, tôi tuyên phạt y phải chết cái chết xứng đáng với y, để y không phải chịu những hình phạt nặng nề hơn do việc thực thi những điều ác độc y toan tính.”
Chúa làm việc lạ lùng này vì vinh quang Đức Hiền Mẫu Maria rất thánh và chứng tỏ Chúa đã tôn Mẹ là Nữ Vương muôn loài để Mẹ hành động với quyền tối thượng do Thiên Chúa Con Mẹ thông cho. Tác giả không thể mô tả mầu niệm này rõ ràng hơn chính những lời Chúa phán được ghi trong Chương 5 Phúc Âm thánh Gioan, Chúa nói về chính Chúa: “Con không thể làm điều gì Cha không làm, nhưng Con làm cũng những việc Cha làm vì Cha yêu Con; và nếu Cha cho kẻ chết sống lại, Con cũng làm cho sống lại kẻ nào Cha muốn, và Cha cho Con quyền xét xử tất cả, ngõ hầu mọi người tôn vinh Cha thế nào cũng tôn vinh Con như thế; vì không ai có thể tôn vinh Cha mà không tôn vinh Con” (Gioan 5:19-23). Thiên Chúa Cha ban cho Chúa Con quyền phán xét, vì Chúa Con là Con người, mà nhân tính của Chúa do Đức Hiền Mẫu Maria. Do tính cách giống nhau giữa Chúa Con và Đức Hiền Mẫu, quyền xét xử được dành cho Đức Hiền Mẫu theo cùng thể thức Thiên Chúa Con được Thiên Chúa Cha thông cho. Đức Maria là mẹ hay thương xót và đại lượng đối với tất cả mọi con cái Adong nào kêu cầu Mẹ. Thêm nữa Thiên Chúa muốn nhân loại kính yêu Mẹ, như họ tôn kính Con và Thiên Chúa thực của Mẹ. Vì là Hiền Mẫu đích thực của Chúa, Chúa cho Mẹ chia sẻ quyền của Chúa theo mức độ và tỉ lệ xứng hợp với Mẹ vì là Mẹ Chúa và là một thụ tạo.
------------ Với quyền lực này, Đức Nữ Vương cao cả gởi thiên thần tới Caesarea, nơi Herode ở, để thi hành đức công chính của Thiên Chúa đối với Herode. Thiên thần lập tức thi hành án lệnh. Thánh sử Luca kể rằng thiên thần Chúa đánh ngã Herode và y bị giòi bọ ăn hết da thịt. Cũng theo lời thánh Luca thì dường như sau khi chặt đầu thánh Giacôbê và sau khi thánh Phêrô thoát ngục, Herode xuống miền Caesarea để dàn xếp một vài khó khăn xảy ra giữa y và dân cư miền Sidon và Tyre (Tđcv 12:23). Trong những ngày tại đây, y mặc cẩm bào màu tím, ngồi trên ngai, lớn tiếng hô hào dân chúng. Dân chúng, vốn ưa tâng bốc bợ đỡ phù phiếm, coi y là người chiến thắng và tựa như thần linh. Herode, với lòng tự cao tự đại hợm hĩnh điên khùng, hài lòng vì lời nịnh hót bợ đỡ này. Thiên thần Chúa đánh y, như lời thánh Luca kể, vì y không dâng vinh danh lên Thiên Chúa, mà tự ý kiêu ngạo hợm hĩnh chiếm đoạt cho mình vinh dự thần linh. Mặc dầu đây là tội ác cuối cùng y phạm. Tội này làm đầy tràn tình trạng tội lỗi của y. Y đáng chịu hình phạt không những chỉ vì tội này, mà cũng vì nhiều trọng tội khác y mắc phạm trong việc hành hạ khủng bố các thánh Tông Đồ, chế nhạo Chúa Cứu Thế (Lc 23:11), chặt đầu thánh Gioan Tẩy Giả (Mc 6:27), phạm tội ngoại tình với chị/em dâu Herodiat của y, và nhiều tội ghê tởm khác.
------------ Thiên sứ trở lại Ephesô tường trình việc thi hành án phạt Herode. Đức Hiền Mẫu Maria nhân từ xót thương đã khóc vì sự hư mất của y. Nhưng Mẹ ca tụng đức công thẳng của Chúa và tạ ân Chúa vì ân điển mà Giáo Hội được hưởng. Theo lời thánh Luca (Tđcv 12:24), Giáo Hội lớn lên và phát triển nhờ lời Thiên Chúa. Việc này xác thực không phải chỉ riêng tại Galilea và Judea, mà Giáo Hội cũng tiếp tục bám rễ sâu tại Ephesô, tại các nơi khác thuộc miền Đông Á lân cận và vùng biên giới Âu Châu.
------------ Phần thánh Gioan, khi tới Ephesô, ngài khởi đầu rao giảng, rửa tội những người tin theo Chúa Cứu Thế và củng cố đức tin họ bằng nhiều phép lạ, những việc lạ lùng mà những người dân ngoại chưa hề thấy. Nền văn học Hy Lạp tại các nước đó sản xuất nhiều triết gia và học giả nhiều ngành, nhưng thánh Tông Đồ dạy mọi người khoa học đức tin. Không những ngài chỉ dùng các phép lạ để minh chứng, mà cũng do việc tranh luận về tính cách vững vàng chắc chắn đức tin Kitô Giáo. Thánh Gioan gởi các tân tòng tới xin Mẹ Maria chỉ dạy. Mẹ biết rõ các khuynh hướng bề trong của mọi người. Mẹ nói với trái tim từng người, đổ đầy tràn trái tim họ ánh sáng thiên đàng. Mẹ làm nhiều việc lạ lùng vì lợi ích cho những người bất hạnh, chữa lành người bị quỉ ám và người tật nguyền, cứu giúp người khốn cùng nghèo khó. Bằng chính lao động của tay Mẹ, Mẹ đích thân giúp đỡ săn sóc từng bệnh nhân tại các nhà thương. Mẹ Maria cung cấp y trang cho những người nghèo khó nhất và bị đồng bào họ bỏ rơi. Mẹ cứu giúp nhiều người trong giờ lâm chung, cứu các linh hồn này trong những giây phút đau đớn sau cùng của họ, đem họ về với Đấng Tạo Hóa.
LỜI MẸ MARIA
------------ Tất cả mọi người đều là con Thiên Chúa Cha hằng hữu, Đấng ngự trên trời (Mt 23:9), đều có bổn phận săn sóc lo âu cho anh chị em mình tùy theo hoàn cảnh mỗi người. Trách nhiệm này đặc biệt đối với con cái Giáo Hội, những người có thể thực hiện trách nhiệm đó qua lời cầu nguyện. Tuy nhiên trách nhiệm này còn đặc biệt hơn nơi những người có ảnh hưởng đối với các Kitô hữu, nơi những người được hưởng nhiều ân sủng từ lòng quảng đại vô cùng của Đấng Tối Cao. Những người, nhờ luật Chúa Kitô, được ưu ái về phương tiện trần thế, nhưng lợi dụng quyền thế và ảnh hưởng để phục vụ và thoả mãn xác thịt, chính là những người sẽ phải chịu hình phạt đau đớn khốc liệt hơn (Mt 23:9). Nếu các vị chủ chăn và những người đứng đầu trong nhà Chúa chỉ tìm cuộc sống an nhàn, không lo lắng tham dự các việc cực nhọc với lòng sốt sắng chân thành, những người đó tự làm cho họ phải chịu trách nhiệm về sự hư đi của đoàn chiên Chúa Kitô, về sự tàn sát do các chó sói hoả ngục gây ra. Con của Mẹ, các Kitô hữu bị xô đẩy vào tình trạng đáng khóc than chừng nào bởi các vị chủ chăn, các chức quyền ác độc! Ôi những hỗn độn và hình phạt nặng nề chờ đợi những người đó! Họ sẽ không thể bào chữa trước toà Đấng Phán Xét chí công; vì chân lý Công Giáo làm cho họ giác ngộ, lương tâm họ lớn tiếng tố cáo họ, trong khi họ tự ý làm ngơ giả điếc trước các lời cảnh cáo.
------------ Mục đích của Thiên Chúa bị hững hờ quên lãng, không người tranh đấu bảo vệ. Sản nghiệp của Chúa là các linh hồn bị xao lãng, không tăng thêm; mọi người dường như chỉ chú ý tới tư lợi, theo sự gian xảo riêng tư và đời sống cá nhân. Chân lý bị khuất lấp, nịnh hót bợ đỡ lên ngôi, tính ham lợi được thả lỏng, Máu cực châu báu Chúa Kitô bị chà đạp dưới chân, các thành quả Ơn Cứu Chuộc bị coi thường khinh miệt. Không một ai muốn hy sinh sự thoải mái hoặc tư lợi để cứu vớt các linh hồn mà Chúa Cứu Thế đã chuộc bằng Máu và Mạng Sống của Ngài. Ngay cả đến các bằng hữu Thiên Chúa cũng bị ma quỉ ảnh hưởng. Họ không sử dụng lòng bác ái nhân từ và đặc quyền linh thánh của nhân đức đó như đáng lẽ phải làm. Hầu hết những người đó tự để cho mình lệ thuộc tính hèn nhát, tự thoả mãn với việc chỉ hành động cho riêng họ, mà bỏ quên sự nghiệp chung linh hồn người khác. Con của Mẹ, vì thế lúc này con có thể hiểu sau khi Giáo Hội Phúc Âm được Thiên Chúa Con Mẹ thiết lập, được tưới bón bằng chính Máu Thánh Chúa, Giáo Hội đã trải qua những thời kỳ đau khổ, mà chính Chúa than phiền về những thời ký đó qua lời các thánh Tiên Tri: châu chấu ăn những gì hoàng trùng ăn sót lại, cào cào ăn phần châu chấu bỏ sót lại, và chỗ còn lại bị sặt sành tiêu hủy (Joel 1:4), và để thâu góp phần nào hoa trái trong vườn nho của mình, Chúa đi khắp vườn như người đi mót, kiếm một vài trái nho hoặc trái ô liu sót lại mà chưa bị khô, hoặc chưa bị ma quỉ đưa đi mất (Is. 24:13).
------------ Con của Mẹ, nói Mẹ nghe nếu con vẫn thực lòng yêu mến Thiên Chúa Con Mẹ và Mẹ thì làm cách nào con có thể tìm được an ủi hoặc nghỉ ngơi trong lòng khi nhìn thấy sự hư mất của những linh hồn đã được cứu chuộc bằng Máu Thánh Chúa và Mẹ đã tìm kiếm bằng huyết lệ? Ngay cả hiện nay, nếu Mẹ có thể nhỏ huyết lệ, hẳn Mẹ khóc chảy máu mắt và lòng đau xót trắc ẩn mới. Bây giờ Mẹ không thể khóc vì những mối nguy hiểm thường trực đe dọa Giáo Hội, Mẹ muốn con làm việc đó, khước từ an ủi riêng tư vì điều bất hạnh quá sức ác hại và hết sức đáng khóc than. Vì thế con hãy khóc cay đắng, đừng để mất giá trị của nỗi đau đớn lớn lao như thế. Con hãy để cho sự đau đớn đó quá sức sâu xa đến độ con không tìm kiếm được chút an ủi nào ngoại trừ trong Chúa Đấng con yêu thương. Con hãy nghĩ tới những việc Mẹ đã làm, để ngăn chặn việc luận phạt Herode đời đời và ngăn ngừa việc đó cho những người nào muốn làm cho họ xứng đáng hưởng ơn cầu bầu của Mẹ. Trong thị kiến hạnh phúc, Mẹ không ngừng cầu xin ơn cứu rỗi cho những người cậy nhờ Mẹ. Con đừng để cho các vất vả khổ cực và đau khổ Thiên Chúa Con Mẹ gởi cho con không giúp ích gì cho anh chị em con và không giành cho họ được ơn có Chúa Kitô. Giữa các thương tích do con cái Adong gây ra cho Chúa, con hãy tận lực đền bù các đau đớn dó phần nào bằng sự trinh trắng của linh hồn con, mà Mẹ ước ao sẽ là sự trinh trắng của một thiên thần hơn là một phụ nữ nhân thế. Con hãy chiến đấu các trận chiến đấu của Chúa chống lại các kẻ thù Chúa. Nhân danh Chúa và Mẹ, con hãy đạp nát đầu chúng, khống chế lòng kiêu ngạo của chúng và liệng chúng vào hoả ngục. Con cũng hãy khuyên các thừa tác Chúa Kitô dùng quyền lực các vị đó bảo vệ đức tin sống động nơi các linh hồn và vinh danh Chúa, như thế các vị đó sẽ trấn áp và chiến thắng hỏa ngục bằng quyền năng Thiên Chúa
-
CHƯƠNG 2
* MẸ MARIA TRỞ LẠI JERUSALEM;
* MẸ MARIA CHIẾN THẮNG SATAN;
* CÔNG ĐỒNG CÁC THÁNH TÔNG ĐỒ
------------ Sau cái chết khốn nạn khủng khiếp của Herode, Giáo Hội sơ khai tại Jerusalem được phần nào yên ổn trong một thời gian tương đối. Trong thời gian này các thánh Barnabê và Phaolô rao giảng rất kết quả. Thánh Phaolô làm nhiều phép lạ tại những thành thị vùng Tiểu Á, Antiokia, Lystra, Perge và các miền khác, được thánh Luca kể trong Chương 13 và 14 Tông Đồ Công Vụ. Thánh Phêrô đã rời khỏi Jerusalem tới ngụ tại một miền khác thuộc Tiểu Á không thuộc quyền Herode cai trị. Từ trú sở đó, ngài lãnh đạo các tín hữu tụ về Giáo Hội Tiểu Á và các Giáo Hội tại Palestine. Tất cả các tín hữu nhìn nhận và vâng phục thánh Phêrô vì ngài là Đại Diện Chúa Giêsu Kitô, là Thủ Lãnh toàn thể Giáo Hội. Mọi người tin rằng tất cả những điều thánh Phêrô sắp đặt và ban hành dưới trần gian đều được phê chuẩn trên trời. Với lòng tin này, mọi người đến trình bày với ngài mọi điều hoài nghi và khó khăn của họ. Các tín hữu xin thánh Phêrô giải quyết những nghi vấn của một số Kitô hữu Do Thái nêu lên liên quan tới các việc làm và những lời giảng dạy của thánh Phaolô và Barnabê tại Jerusalem và Antiokia, chống lại việc cắt bì theo luật Maisen, như được thánh Luca ghi trong Chương 15 Tông Đồ Công Vụ.
------------ Nhân dịp này các thánh Tông Đồ, các môn đệ ở Jerusalem xin thánh Phêrô trở lại thành thánh để ổn định các tranh luận này và thiết lập trật tự, ngõ hầu việc rao giảng đức tin không bị cản trở. Từ ngày Herode chết, người Do Thái không còn ai hỗ trợ đàn áp các Kitô hữu nữa, Giáo Hội được yên hàn hơn tại Jerusalem. Mọi người cũng xin thánh Phêrô mời Đức Hiền Mẫu Chúa Giêsu trở lại Jerusalem. Tất cả mọi tín hữu đều âu yếm thiết tha mong mỏi, ngóng chờ được an ủi và hy vọng sự thịnh vượng cho Giáo Hội về mọi phương diện nhờ sự hiện diện của Mẹ. Do các đề nghị này, thánh Phêrô quyết định trở lại Jerusalem ngay. Trước khi lên đường về Jerusalem, ngài viết thơ sau đây gởi Đức Hiền Mẫu:
------------ ”Kính cẩn trình lên Đức Maria, Đấng Khiết Trinh, Mẹ Thiên Chúa, Con là Phêrô, Tông Đồ Chúa Giêsu Kitô, tôi tớ Đức Trinh Mẫu và là đầy tớ các đầy tớ Thiên Chúa.”
------------ ”Kính thưa Đức Hiền Mẫu, một số nghi vấn và điểm dị biệt xảy ra giữa các tín hữu liên quan tới giáo lý của Chúa Cứu Thế, Con Đức Hiền Mẫu. Đó là luật Maisen cũ có phải được tuân giữ chung với các giáo huấn của Chúa Cứu Thế không. Các tín hữu muốn được chúng con cho họ biết điều nào đúng, và chúng con nói cho họ nghe những điều chúng con đã nghe được từ miệng Thầy chí thánh. Để tham khảo các anh em con là các Tông Đồ, bây giờ con đi về Jerusalem. Khi về tới Jerusalem, con sẽ thông báo mời các thành khác. Chúng con kính mời Mẹ cũng về Jerusalem để mọi người được hưởng tình yêu thương an ủi của Mẹ. Từ ngày Herode chết, người Do Thái hiền hoà hơn. Các tín hữu được tự do hơn. Toàn thể các người theo Chúa Kitô ước ao gặp Mẹ và được an ủi nhờ Mẹ hiện diện; nhờ sự giúp đỡ của Mẹ, những điều hữu ích cho Đức Tin thánh thiện và cho sự tuyệt vời của Luật Ân Sủng sẽ được thiết lập.”
------------ Vì khiêm tốn phục tòng, Đức Hiền Mẫu không đọc bức thơ của Vị Đại Diện Chúa Kitô nếu không có ý kiến và sự hiện diện của thánh Tông Đồ Gioan. Sau khi đọc trình bức thơ cho Mẹ Maria, thánh Tông Đồ hỏi Mẹ: Mẹ nghĩ điều gì tốt nhất để phúc đáp Vị Đại Diện Chúa Kitô. Cả trong vấn đề này Mẹ cũng không muốn tỏ ra ngang hàng hoặc bề trên của thánh Tông Đồ, trái lại Mẹ thích vâng lời hơn. Mẹ đáp: “Con và chúa công của mẹ, con hãy sắp đặt sao cho thích hợp, mẹ xin vâng theo.” Thánh Sử trình Mẹ rằng đối với ngài thì có lẽ tốt nhất là vâng lời thánh Phêrô và lập tức trở lại Jerusalem. Mẹ Maria nói: “Thật là chính đáng phải vâng phục Vị Thủ Lãnh Giáo Hội, chúng ta hãy chuẩn bị để khởi hành ngay từ bây giờ.”
------------ Thánh Gioan đi kiếm tầu về Palestine, chuẩn bị các thứ cần thiết cho chuyến đi cấp thời. Trong khi đó, theo lời Thánh Sử yêu cầu, Mẹ Maria mời tất cả các phụ nữ Mẹ quen biết và các môn đệ tại Ephesô, để từ biệt và chỉ dạy mọi điều họ phải làm để kiên trì trong Đức Tin.
------------ Tới ngày khởi hành, Mẹ Maria xin thánh Gioan chúc lành trước khi lên tầu. Tính ra Mẹ và thánh Gioan ở Ephesô hai năm rưỡi. Khi Mẹ và thánh Gioan rời khỏi nhà tạm trú, các thiên thần hộ vệ Mẹ hiện rõ hình người ta, nhưng toàn thể đạo binh thiên quốc được xếp thành đội ngũ trang bị để giao chiến. Cảnh lạ lùng này cho Mẹ hiểu Mẹ phải chuẩn bị tiếp tục chiến đấu chống lại khủng long và các đồng bọn của nó. Trước khi tới bờ biển, Mẹ thấy vô số đạo quân hỏa ngục, dưới nhiều hình thù quái đản, đón Mẹ. Giữa đám đó là con rồng bảy đầu hết sức khủng khiếp, khổng lồ có thể lớn hơn cả chiếc tàu lớn, hung ác ghê rợn đến độ chỉ sự hiện diện của nó cũng đủ gây ra kinh hoàng. Để chống lại các lực lượng khủng khiếp này, Đức Nữ Vương uy quyền trang bị bằng đức tin mãnh liệt và tình yêu nồng nàn tột đỉnh, Mẹ nhắc lại lời Thánh Vịnh và những lời từ miệng chính Con Cực Thánh nói ra. Thánh Sử không biết gì về trận chiến này cho tới mãi về sau Mẹ Maria mới nói việc đó với ngài.
------------ Tầu rời bến ngay khi Mẹ Maria và thánh Gioan tới. Nhưng chỉ vừa mới rời bến được một khoảng ngắn, lũ quỉ hỏa ngục, lợi dụng sự được phép, đã khuấy động biển cả bằng trận bão kinh khủng xưa nay không hề thấy. Thiên Chúa Toàn Năng muốn tôn vinh quyền năng Chúa và thánh đức Mẹ Maria nên để cho sự quỉ quyệt và sức mạnh hỏa ngục được tự do như thế trong trận chiến này. Những lớp sóng gầm ghê rợn, dồn dập dâng lên, cuồng phong dường như còn vượt trên cả những đám mây, tạo thành những cơn sóng bạc đầu cao như núi, chẳng khác gì chúng sẵn sàng phá vỡ các ranh giới vực thẳm bao vây đại dương. Con tầu bị xô đánh chòng chành nghiêng ngả, nhưng lạ lùng là con tầu không bị vỡ tan mỗi lần bị sóng đánh. Đôi lần con tầu bị tung lên tới tận mây, những lần khác bị nhận xuống đáy biển. Một đôi lần các cánh buồm và cột buồm bị chôn trong những lớp sóng bạc đầu. Trong một vài trận đụng độ của cơn cuồng phong khủng khiếp không thể diễn tả này, chiếc tàu được các thiên thần giữ ở trên không trung để khỏi bị những lớp sóng cồn vũ bão nhận chìm.
------------ Các thủy thủ và hành khách nhận thấy các hiệu lực của sự giúp đỡ này, nhưng vẫn không biết nguyên do. Không tự kềm chế được trong cơn hiểm nghèo, họ than khóc nguy cơ chết chóc hầu như không thể nào thoát khỏi. Ma quỉ gia tăng khủng bố; chúng lấy hình người ta, lớn tiếng kêu các thủy thủ chẳng khác gì chúng từ những chiếc tầu bên cạnh tới cứu nguy và xúi họ bỏ tầu sang những tầu khác để cứu lấy mạng sống. Mặc dầu tất cả các tầu ở vùng biển đó đều chịu trận bão, nhưng cơn cuồng nộ của ma quỉ và toàn lực tác hại của chúng tập trung chính vào chiếc tầu trên đó có Mẹ Maria, tình trạng nguy hiểm và hư hại nơi các tầu khác không đáng kể. Các thủy thủ tin rằng những tiếng kêu gọi đó là từ nơi các hành khách và thủy thủ thực. Bị lừa dối như thế nên một vài lần các thủy thủ buông xuôi không lèo lái con tầu nữa hy vọng thoát chết nhờ sang được tàu khác. Nhưng các thiên thần đã lèo lái khi các thủy thủ bỏ cuộc vì tuyệt vọng phó mặc con tầu cho sóng cồn phá vỡ.
------------ Giữa tình trạng hỗn loạn hiểm nghèo này, Mẹ Maria vẫn bình tĩnh kiên cường. Đồng thời Mẹ thực hành mọi thánh đức anh hùng tỉ lệ thuận với nhu cầu cấp bách của dịp đó theo sự khôn ngoan của Mẹ. Trải qua những nguy hiểm trên biển cả trong chuyến đi này, trái tim Mẹ Maria trào lên lòng trắc ẩn đối với tất cả mọi người phải đi trên biển. Đức Trinh Mẫu cũng ca tụng sức mạnh bất khuất của đại dương. Mẹ suy gẫm về cơn thịnh nộ do đức công thẳng của Thiên Chúa được trình bày hết sức rõ ràng qua thụ tạo vô linh tính này. Từ những suy nghĩ này chuyển sang những suy nghĩ về tội lỗi nhân loại: nhân loại kéo cơn thịnh nộ của Đấng Toàn Năng xuống trên chính họ, Mẹ sốt sắng cầu nguyện cho việc thế giới ăn năn trở lại, Mẹ dâng lên Chúa những cực khổ trong hành trình này để xin cho thế giới nhận biết tin thờ Chúa và phát triển Giáo Hội.
Ngoài sự lo âu và đau đớn riêng mình, thánh sử Gioan chia sẻ những đau khổ trong hành trình này với Đức Hiền Mẫu. Những đau đớn này quá sức lớn lao đối với thánh Gioan vì lúc đó ngài không biết những gì trải qua trong trí khôn Đức Trinh Mẫu rất thánh. Một vài lần ngài tìm cách an ủi Mẹ mà cũng an ủi chính ngài bằng cách giúp đỡ và làm cho Mẹ khuây khỏa. Hải trình từ Ephesô về Palestine thường chỉ mất sáu ngày, chuyến này mất mười lăm ngày, trong đó mười bốn ngày giông bão. Một hôm thánh Gioan mất nhuệ khí vì tình trạng khó khăn khôn lường cứ kéo dài, không còn kiềm hãm được, ngài nói với Mẹ: “Thưa Mẹ, giông bão này là gì? Chúng ta có bị chết chìm trong biển không? Xin Mẹ xin Thiên Chúa Con Mẹ đoái nhìn chúng ta bằng cặp mắt Hiền Phụ và bảo vệ chúng ta trong cơn nguy khốn này.” Đức Hiền Mẫu đáp: “Con của mẹ, đừng lo. Lúc này chúng ta phải chiến đấu những cuộc chiến đấu của Chúa, chiến thắng các kẻ thù của Chúa bằng lòng can đảm kiên cường chịu đựng. Mẹ xin Chúa không để một ai ở với chúng ta bị hủy diệt, Chúa không ngủ, Đấng canh giữ dân Israel (Tv 70:4). Các thiên thần Chúa giúp đỡ bảo vệ chúng ta. Chúng ta hãy chịu đau khổ vì Chúa, Đấng đã hy sinh trên Thánh Giá để cứu chuộc nhân loại.” Lời Mẹ giúp thánh Gioan củng cố được lòng can đảm cần thiết.
------------ Lucifer và bọn quỉ dữ điên cuồng đe doạ Đức Nữ Vương rằng Người sẽ chết chìm trong biển chứ không thể sống thoát. Những lời đe dọa này chẳng qua chỉ là những mũi tên vô dụng. Đức Hiền Mẫu không đếm xỉa gì tới chúng, cũng chẳng nghe những lời đó, cũng chẳng nói với chúng một lời. Trái lại chính chúng không dám ngay cả tới liếc nhìn dung nhan Mẹ vì hiệu lực Đấng Tối Cao từ thánh nhan Mẹ toả ra. Chúng càng cố gắng kháng cự hiệu lực này, chúng trở nên càng yếu đuối và bị hành hạ hơn nữa vì sức mạnh huyền nhiệm mà Chúa đã mặc cho Mẹ rất thánh của Chúa.
------------ Thánh Phaolô và Barnabê biết việc Mẹ Maria trở lại Jerusalem khi các ngài tới thành thánh. Vì nhiệt thành ước ao gặp Mẹ, thánh Phaolô và Barnabê lập tức tìm gặp Mẹ, các ngài quì nơi chân Mẹ, đẫm lệ vì vui mừng. Mẹ Maria không kém vui mừng khi gặp hai thánh Tông Đồ, những người mà Mẹ đã ấp ủ tình yêu thương đặc biệt trong Chúa vì những vất vả gian khổ nhiệt tâm của các ngài để tôn vinh thánh danh Thiên Chúa và rao giảng Đức Tin. Mẹ Maria muốn hai thánh Tông Đồ trước tiên gặp thánh Phêrô và các thánh Tông Đồ khác, sau cùng mới gặp Mẹ. Mẹ cho mình là cuối chót trong mọi người. Nhưng hai thánh Tông Đồ vì lòng tôn kính yêu mến nghĩ rằng không một ai khác có thể được yêu quí hơn Mẹ, Đấng là Mẹ Thiên Chúa, Bà Chúa muôn loài, là khởi đầu mọi hạnh phúc của chúng ta. Mẹ Maria quì trước mặt hai thánh Tông Đồ, hôn tay các ngài và xin các ngài chúc lành. Dịp này thánh Phaolô được đặc ân thị kiến lạ lùng, trong đó ngài được mạc khải cho biết nhiều mầu nhiệm và đặc quyền cao cả về Mẹ Maria rất thánh, Thành Thánh Huyền Nhiệm của Thiên Chúa.
------------ Thánh Phêrô, thủ lãnh Giáo Hội, đã triệu tập các thánh Tông Đồ và môn đệ khi đó đang ở Jerusalem và lân cận, mời mọi người họp trước sự hiện diện của Mẹ Maria. Thánh Phêrô đã dùng quyền Đại Diện Chúa Kitô ngõ hầu Đức Trinh Mẫu khiêm tốn không vắng mặt tại hội đồng. Khi mọi người tụ họp đông đủ, thánh Phêrô nói:
------------ “Thưa quí huynh đệ và con cái của tôi trong Chúa Kitô Đấng Cứu Chuộc chúng ta, điều cần thiết là chúng ta tụ họp để giải quyết những khó khăn cùng quyết định các việc, mà huynh đệ yêu dấu nhất Phaolô và Barnabê của chúng ta cho biết, và để quyết định những vấn đề khác liên quan tới việc phát triển Đức Tin. Để xin ơn Chúa Thánh Thần trợ giúp thi hành việc hệ trọng này, chúng ta sẽ kiên trì cầu nguyện trong mười ngày như truyền thống. Vào ngày thứ nhất và ngày cuối chót, chúng ta sẽ cử hành Thánh Lễ, nhờ đó chuẩn bị trái tim chúng ta đón nhận ơn Chúa soi sáng.”
------------ Tất cả các thánh Tông Đồ và môn đệ tán thành việc sắp xếp này.
------------ Để cử hành Thánh Lễ đầu tiên sáng ngày hôm sau, Mẹ Maria chuẩn bị sảnh đường Nhà Tiệc Ly, chính tay Mẹ lau chùi trang trí chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho việc Hiệp Thông chính Mẹ cùng với các thánh Tông Đồ và môn đệ trong các Thánh Lễ này. Thánh Phêrô cử hành mọi nghi thức phụng vụ Thánh Lễ.
------------ Thánh Phêrô trao Thánh Thể Chúa cho các thánh Tông Đồ và môn đệ, Mẹ Maria là người sau chót rước Thánh Thể Chúa. Nhiều thiên thần từ thiên đàng xuống Nhà Tiệc Ly. Mọi người hiện diện đều nhìn thấy các thiên thần. Khi thánh hiến Thánh Thể, Nhà Tiệc Ly chan hòa ánh sáng và hương thơm lạ lùng, qua đó Chúa ban những hiệu lực tuyệt diệu trong linh hồn mọi người hiện diện. Sau khi cử hành Thánh Lễ thứ nhất, mọi người đồng ý về số giờ kiên trì cầu nguyện tối đa có thể mà không xao lãng việc phục vụ cần thiết cho các linh hồn. Mẹ Maria lui về một nơi, tại đó Mẹ ở một mình suốt mười ngày không ăn uống, cũng không nói gì với bất cứ ai. Trong thời gian này Mẹ biết được những mầu nhiệm lạ lùng mà các thiên thần phải ngỡ ngàng.
------------ Tác giả chỉ xin sơ lược một phần nhỏ. Sau khi rước Thánh Thể vào ngày thứ nhất, Mẹ Maria lui về cầu nguyện một mình, và do thánh ý Chúa, Mẹ Maria được đưa lên thiên đàng cả hồn xác. Một thiên thần thay dạng Mẹ để các thánh Tông Đồ tại Nhà Tiệc Ly không biết Mẹ vắng mặt. Khi Mẹ Maria tới ngoại tầng không gian, Thiên Chúa Toàn Năng truyền lệnh cho Lucifer và các quỉ hỏa ngục phải tới trình diện Đức Nữ Vương Maria. Lập tức tất cả mọi quỉ hoả ngục đều đến trước mặt Mẹ. Mẹ thấy và nhận biết tất cả chúng theo tình trạng xưa và nay. Cảnh tượng đó làm cho Mẹ đau lòng, vì chúng hết sức quái đản, ghê tởm. Nhưng Mẹ được trang bị bản chất thần linh, để không bị tổn hại vì cảnh tượng hãi hùng ghê tởm này. Trái lại bọn ma quỉ phải khốn khổ tột cùng vì Chúa cho chúng hiểu sự cao cả và tối thượng của Vị Phụ Nữ, mà chúng đã liên tục khủng bố vì là kẻ thù của chúng. Chúng được cho thấy chúng đã tự phụ ngông cuồng như thế nào trong những nỗ lực chống lại Người. Điều làm cho chúng kinh sợ hơn nữa là chúng thấy Chúa Kitô trong Nhiệm Tích Thánh Thể hiện diện trong ngực Mẹ Maria, và Thiên Chúa bảo vệ Mẹ chẳng khác gì được bao bọc trong chính Thiên Chúa để làm cho chúng phải nhục nhã.
------------ Các quỉ dữ nghe tiếng Thiên Chúa phán: “Ta sẽ luôn luôn bảo vệ Giáo Hội của Ta bằng khiên thuẫn này của cánh tay uy quyền bất khả địch và uy dũng của Ta. Vị Phụ Nữ này sẽ đạp giập đầu cựu xà (Stk 3:15), sẽ đời đời chiến thắng lòng kiêu căng ngạo mạn của nó vì vinh quang thánh danh Ta.” Các ma quỉ thấy và hiểu mọi mầu nhiệm này cùng các mầu nhiệm khác nữa về Mẹ Maria rất thánh trong khi chúng bị bắt phải miễn cưỡng run rẩy tụ họp chung quanh Mẹ. Chúng cảm thấy tuyệt vọng đau đớn nát tan cùng cực đến độ chúng lớn tiếng la thét kêu: “Xin quyền năng Thiên Chúa lập tức liệng chúng tôi xuống hoả ngục, xin đừng bắt chúng tôi phải ở trước mặt Vị Phụ Nữ này, Người làm cho chúng tôi đau đớn khổ sở hơn lửa hoả ngục. Ôi Vị Phụ Nữ bất khả địch và uy dũng chừng nào! Xin Bà lùi xa chúng tôi, vì chúng tôi không thể trốn thoát khỏi sự hiện diện của Bà, nơi mà chúng tôi bị trói chặt bởi xiềng xích của Đấng Toàn Năng. Tại sao Bà cũng hành hạ chúng tôi trước khi chúng tôi đáo hạn? (Mt 8:29). Trong cả loài người một mình Bà là công cụ của Đấng Toàn Năng chống lại chúng tôi; qua Bà mà loài người có thể giành lại được hạnh phúc vĩnh cửu họ đã mất. Những người đã chìm đắm trong tuyệt vọng không bao giờ được hưởng thánh nhan Thiên Chúa đời đời, bây giờ nhờ công nghiệp của Đấng Cứu Chuộc, được thấy dung nhan của Bà là phần thường của họ. Nhưng vì lòng hận thù của chúng tôi, việc thấy Bà là sự hành hạ, là hình phạt đau đớn cho chúng tôi. Lạy Thiên Chúa Toàn Năng, xin thả chúng tôi đi, xin ngưng hình phạt mới này, trong đó Chúa làm mới lại hình phạt chúng tôi bị đuổi khỏi thiên đàng. Chúa thi hành hình phạt đã đe chúng tôi bằng việc kỳ diệu này do quyền năng vô cùng của Ngài.”
Giữa những than khóc tuyệt vọng này, các quỉ hoả ngục bị làm cho rũ liệt trước sự hiện diện của Đức Nữ Vương trong một thời gian dài. Mặc dầu đã tận lực trốn chạy, chúng không được phép đào thoát bao lâu lòng cuồng nộ của chúng còn xúi giục chúng. Để nỗi kinh hoàng vì ở trước mặt Mẹ Maria rất thánh làm cho chúng đau khổ thấm thía hơn nữa và trở nên rõ ràng hơn nữa, Chúa định rằng chính Mẹ dùng quyền năng là Bà Chúa, là Nữ Vương của Mẹ, cho phép chúng đi. Ngay khi Mẹ Maria cho phép, mọi quỉ dữ tận lực lao mình từ trời cao xuống đáy hỏa ngục. Chúng lớn tiếng tru tréo, khủng bố các linh hồn bị trầm luân bằng những hành hạ mới. Tuyệt vọng, thống khổ và không thể chối việc chúng bị bại, chúng tuyên xưng quyền năng Thiên Chúa Toàn Năng và Đức Hiền Mẫu rất thánh. Sau chiến thắng khải hoàn này, Đức Nữ Vương tiếp tục đi tới thiên cung, tại đây Người được đón rước cách hân hoan đáng ca ngợi lạ lùng, và ở lại thiên cung hai mươi bốn giờ.
------------ Mẹ Maria phủ phục trước toà Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, thờ lạy Thiên Chúa trong bản thể duy nhất uy nghi cao cả. Mẹ cầu nguyện cho Giáo Hội để các thánh Tông Đồ có thể hiểu và quyết định mọi điều thích đáng cho việc thiết lập Luật Phúc Âm và chấm dứt Luật Maisen. Mẹ nghe từ ngai toà Thiên Chúa tiếng đáp lại các điều Mẹ xin; Thiên Chúa Ba Ngôi, hứa trợ giúp các thánh Tông Đồ và môn đệ trong việc tuyên xưng và minh xác chân lý hằng sống. Thiên Chúa Cha hứa hướng dẫn việc minh xác chân lý bằng Quyền Năng vô cùng. Thiên Chúa Con, là thủ lãnh Giáo Hội, hỗ trợ Giáo Hội bằng Sự Khôn Ngoan vô cùng. Chúa Thánh Thần, Phu Quân của Giáo Hội, giúp đỡ Giáo Hội bằng Tình Yêu Thương và ơn soi sáng. Kế đó Đức Hiền Mẫu thiên đàng thấy nhân tính cực thánh của Con Mẹ dâng lên Thiên Chúa Cha các lời nguyện cầu, mà chính Mẹ đã dâng thay cho Giáo Hội. Chúa Con nêu lên lý do tại sao các lời cầu xin đó cần phải được đáp ứng, ngõ hầu Đức Tin vào Phúc Âm và toàn thể Thánh Luật có thể được thiết lập khắp địa cầu theo thánh ý Thiên Chúa.
------------ Lập tức, để thi hành thánh ý và đề nghị này của Chúa Kitô, Mẹ Maria thấy từ Thiên Chúa hiện ra hình dáng một Đền Thờ đẹp lộng lẫy, trong sáng, huy hoàng, chẳng khác gì được xây bằng kim cương hoặc pha lê lóng lánh, trang trí nhiều hình ảnh trên men và hình nổi để tăng thêm vẻ tráng lệ. Các thần thánh thấy hình ảnh đó đã ngạc nhiên xưng tụng: “Lạy Chúa, Chúa là Thánh, Thánh, Thánh và quyền năng nơi các kỳ công của Chúa” (Kh 4:8). Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh đặt Đền Thờ này trong tay nhân tính cực thánh Chúa Kitô, và, theo cách không thể diễn tả, Chúa Kitô liên kết Đền Thờ đó (tức là Giáo Hội) với Chính Chúa. Liền sau đó, Chúa trao Đền Thờ cho Đức Hiền Mẫu rất thánh. Ngay khi Mẹ Maria đón nhận Đền Thờ (Giáo Hội), Mẹ được bao phủ bởi ánh sáng huy hoàng mới. Mẹ tan biến đi trong chính Mẹ, tiếp đến Mẹ nhìn thấy Thiên Chúa Ba Ngôi, rõ ràng và trực quan, thị kiến hạnh phúc tuyệt vời
------------ Mẹ Maria ở trong niềm hân hoan này nhiều tiếng đồng hồ. Những điều Mẹ được hưởng đều vượt quá khả năng hình dung của mọi thụ tạo. Mẹ được các thiên thần đưa trở lại Nhà Tiệc Ly, trong tay Mẹ giữ Đền Thờ huyền nhiệm nhận từ Thiên Chúa Con Mẹ. Mẹ tiếp tục cầu nguyện suốt chín ngày không chút gián đoạn. Mẹ phân phát các kho tàng Ơn Cứu Độ cách riêng biệt cho người công chính và các thánh từ ngày đó cho tới tận thế, tùy theo mức độ siêu nhiên được tiền định từ thuở đời đời. Thiên Chúa Con ký thác việc thi hành các việc này nơi Mẹ Maria, trao cho Mẹ quyền trên toàn thể Giáo Hội và quyền phân phát mọi ân sủng, mà mỗi người nhận được nhờ công nghiệp Ơn Cứu Chuộc.
------------ Vào ngày thứ mười, thánh Phêrô cử hành Thánh Lễ, tất cả mọi người rước Thánh Thể như trong ngày thứ nhất. Kế đó mọi người cầu xin Chúa Thánh Thần trước khi bàn thảo giải đáp các khó khăn xảy đến trong Giáo Hội. Thánh Phêrô, là thủ lãnh và thượng tế, nói đầu tiên, kế đến thánh Phaolô, thánh Barnabê, thánh Giacôbê thứ, như thánh Luca tường thuật trong Chương 15 Tông Đồ Công Vụ. Quyết định đầu tiên của Công Đồng này là: luật cắt bì và luật Maisen không buộc phải thi hành đối với các tín hữu được rửa tội; vì các tín hữu được hưởng Ơn Cứu Chuộc đời đời do Nhiệm Tích Thanh Tẩy và Đức Tin vào Chúa Kitô. Thánh Luca chính thức kể lại chỉ có một quyết định này, nhưng còn nhiều quyết định khác nữa liên quan tới việc quản trị và nghi lễ trong Giáo Hội, ngõ hầu chận đứng một số lạm dụng đem vào Giáo Hội do lòng nhiệt thành của một số tín hữu. Công Đồng này được coi là Công Đồng I các thánh Tông Đồ, mặc dầu trước kia các ngài đã họp để lập Kinh Tin Kính và các việc khác. Trong kỳ hội họp để lập Kinh Tin Kính chỉ có các thánh Tông Đồ tham dự, lần này có cả các môn đệ là thành viên. Thể thức bàn thảo và quyết định vấn đề cũng khác nữa, như thánh Luca ghi: “Thánh Linh Thiên Chúa và chúng tôi quyết định không chất thêm gánh nặng nào cho anh em,...” (Tđcv 15:28).
------------ Quyết định này của Công Đồng được thông báo bằng thư gởi tới các tín hữu, các giáo đoàn tại Antiokia, Syria và Cicilia; thánh Phaolô, Barnabê và các môn đệ khác được ủy thác việc chuyển giao thơ này. Để chứng tỏ việc Chúa phê chuẩn quyết định này của Công Đồng, khi bức thư về quyết định này được đọc trước mặt mọi người hiện diện tại Nhà Tiệc Ly và các tín hữu tại Antiokia, Chúa Thánh Thần đã ngự xuống dưới hình lưỡi lửa rõ ràng, ngõ hầu tất cả mọi tín hữu được an ủi và vững mạnh trong chân lý Công Giáo. Mẹ Maria tạ ân Chúa vì các hồng ân đã ban cho Giáo Hội. Lập tức thánh Phaolô, thánh Barnabê cùng với các vị khác lên đường chuyển đạt quyết định của Công Đồng. Để an ủi các ngài, Mẹ cho các ngài thánh tích từ áo Chúa Kitô và một vài thứ khác Mẹ vẫn còn giữ về Khổ Hình Cứu Chuộc. Mẹ dành cho các ngài sự bảo vệ và lời cầu nguyện của Mẹ. Mẹ tiễn các ngài đi với ơn an ủi và sức mạnh tinh thần làm hành trang để đương đầu với các vất vả khổ cực đang chờ đợi. Suốt tiến trình Công Đồng, quyền lực từ Mẹ Maria gây ra kinh hoàng cho Lucifer và bè lũ. Vì không thể tới gần Nhà Tiệc Ly, chúng cố liều lảng vảng xa xa, nhưng không thể nào thực thi quỉ kế gì chống lại các thành viên Công Đồng. Ôi thời kỳ hạnh phúc, và Công Đồng hạnh phúc!
LỜI MẸ MARIA
------------ Con của Mẹ. Do lòng kiên trì và quyết tâm chịu đựng bất khả địch của Mẹ, Mẹ đánh bại ma quỉ. Theo gương sáng của Mẹ, con hãy kiên trì trong ân sủng để giành được triều thiên vĩ đại. Bản tính loài người và bản chất các thiên thần (mặc dầu chúng là ma quỉ) thuộc các điều kiện trái ngược nhau. Bản chất thiên thần không mỏi mệt, còn bản chất loài người yếu đuối, dễ mỏi mệt và ngã quỵ vì vất vả khổ cực. Vì bản chất loài người yếu đuối, ngay khi mới gặp bất cứ khó khăn gì trong việc thực hành nhân đức, nó ngã lòng và quay trở lại. Điều hôm nay nó hân hoan theo đuổi, ngày mai nó đã chán chường khinh rẻ. Điều hôm nay có vẻ vừa ý, ngày mai nó đã cho là khó chịu. Lúc này nó ước ao, rồi lại không muốn nữa. Đôi khi nó nồng nàn nhiệt tâm, đôi lúc lãnh đạm thờ ơ. Nhưng ma quỉ không bao giờ mỏi mệt hoặc đuối sức trong nỗ lực cám dỗ các linh hồn. Tuy nhiên Thiên Chúa Toàn Năng khôn ngoan vô cùng quan phòng đã giới hạn và kiềm chế quyền lực ma quỉ; chúng không thể vượt quá mức độ được ấn định cho chúng, cũng không thể tác dụng toàn lực bất kiệt của chúng để hành hạ các linh hồn. Mặt khác Chúa nâng đỡ sự yếu đuối của loài người, ban cho ân sủng và sức mạnh để chống lại và chiến thắng kẻ thù trên chiến trường được ấn định.
------------ Vì thế, việc các linh hồn không kiên định nhiệt tâm giữ vững vị thế của họ trong cơn cám dỗ, thiếu kiên trì chịu đựng các khó khăn khi làm việc lành và chống lại ma quỉ là điều không thể tha thứ. Khuynh hướng đam mê lôi kéo người ta hướng về cảm giác và khoái lạc đột nhiên xuất hiện trên đường nhiệm vụ. Trong khi đó, ma quỉ xảo quyệt tinh ranh tìm cách thổi phồng tính chất khó khăn, sự khó chịu của việc hãm mình, cho rằng hãm mình phạt xác nguy hại cho sức khỏe và sinh mạng. Như thế nó lừa dối làm cho vô số linh hồn lao mình xuống hết vực thẳm này tới vực thẳm khác.
------------ Con của Mẹ, con thấy sự lầm lạc này hết sức thông thường đối với các tư tưởng thế tục, nhưng hết sức kinh tởm trước mắt Chúa và Mẹ. Nhiều người yếu đuối, nao núng, miễn cưỡng thi hành nhân đức hoặc hãm mình đền tội, lại mạnh mẽ tích cực khi làm điều xấu xa. Họ kiên trì trong việc phục vụ ma quỉ, sẵn sàng thi hành những công việc khó khăn và gay go khi phạm tội hơn là thi hành các giới răn Chúa và thực hành nhân đức. Họ tỏ ra chậm chạp đần độn trong việc cứu vớt linh hồn họ, nhưng lại nhiệt thành mạnh mẽ tự chất lên mình án trầm luân đời đời.
------------ Cả những người theo đuổi cuộc sống trọn lành cũng thường chịu phần nào sự thiệt hại này, nếu họ quá quan tâm đến những khó khăn trong đời sống trọn lành. Bị lôi cuốn vào cạm bẫy này, những người đó chậm chạp tiến tới sự trọn lành, tạo cho ma quỉ nhiều cơ hội chiến thắng. Con của Mẹ, để con không phải chịu điều nguy hiểm này, con hãy suy gẫm về lòng kiên cường bền chí mà Mẹ đã chống lại Lucifer và toàn thể hoả ngục. Con cũng học sự cao thượng mà Mẹ chống lại những lừa dối và cám dỗ của nó. Mẹ không để bị bối rối. Mẹ cũng không chú ý chút nào tới chúng. Đây là phương cách tốt nhất chiến thắng lòng kiêu căng ngạo mạn của nó. Mẹ cũng không bao giờ chểnh mảng trong các nỗ lực, hoặc xao nhãng thực hành các nhân đức. Để chiến thắng những kẻ thù đó, Mẹ gia tăng nỗ lực thực hành nhân đức, cùng với những lời cầu nguyện van xin và nước mắt. Bởi vậy Mẹ khuyên con cũng làm như thế với sự cảnh giác cao độ, vì những cám dỗ đến với con không phải loại thường, chúng trực tiếp tấn công con với mánh khóe xảo trá cao độ nhất. Mẹ đã cảnh cáo con về điều này nhiều lần và kinh nghiệm này là bài học cho con.
------------ Con đã thấy nỗi kinh hoàng tột độ gây ra cho ma quỉ khi chúng thấy Thánh Thể Chúa ngự trong Mẹ, Mẹ muốn con chú ý tới hai điều. Thứ nhất là để lật đổ hoả ngục và gây kinh hoàng cho ma quỉ, tất cả các Nhiệm Tích của Giáo Hội đều là những phương tiện có uy lực rất mạnh; nhưng hơn hết là Thánh Thể Chúa. Đây là một trong các mục đích huyền nhiệm của Chúa Con Mẹ khi lập Nhiệm Tích tối cao này và các Nhiệm Tích khác. Ở trần gian, người ta ít khi cảm thấy các hiệu lực uy quyền này là vì người ta năng lãnh nhận các Nhiệm Tích nhưng để mất phần lớn lòng tôn kính phải có. Con hãy tin chắc rằng những linh hồn nào năng lãnh nhận các Nhiệm Tích với lòng tận hiến sốt sắng đều khiến ma quỉ kinh sợ; các linh hồn đó phát huy quyền lực mạnh, khống chế ma quỉ theo cùng cách con đã thấy và mô tả về quyền lực đó nơi Mẹ. Lời giải thích sự kiện này là: nơi các linh hồn trinh trắng, uy lực linh thánh này phát huy chẳng khác gì nơi chính bản thể của mình. Trong Mẹ hiệu lực uy quyền đó tác động tới mức tột đỉnh nơi một thụ tạo, vì vậy Mẹ gây ra sự kinh hoàng như thế cho bọn quỉ dữ.
-
CHƯƠNG 3
CÁC SÁCH PHÚC ÂM
------------ Tác giả đã được phép mô tả sự nghiệp tuyệt vời của Mẹ Maria sau Công Đồng các thánh Tông Đồ lần thứ nhất, các chiến thắng vinh quang Mẹ chống lại Lucifer và các quỉ hỏa ngục. Nhưng không thể nào ghi lại hết các việc lạ lùng Mẹ đã làm trong một bộ lịch sử, ngay cả đến tóm lược cũng không thể được. Tác giả được cho biết các sự việc về lúc khởi đầu viết các Sách Phúc Âm và ơn kêu gọi các Thánh Sử thi hành việc này. Tác giả được cho thấy Mẹ Maria góp phần trong việc viết các Sách Phúc Âm, Mẹ ân cần lo lắng cho các thánh Tông Đồ khi các ngài đi rao giảng, và những phép lạ Mẹ làm cho các ngài. Tác giả đã nói Đức Hiền Mẫu thiên đàng thấu triệt cách sâu sắc các mầu nhiệm ân sủng, các Sách Phúc Âm và những Sách Thánh khác nền tảng Luật mới. Mẹ Maria được củng cố nhiều lần về sự hiểu biết này, đặc biệt là trong ngày Mẹ về thiên đàng cùng với Thiên Chúa Con Mẹ. Mẹ thường phủ phục cầu nguyện xin Chúa soi sáng các thánh Tông Đồ, các Thánh Sử và xin Chúa truyền cho các ngài viết Phúc Âm, khi tới thời điểm thích hợp.
------------ Sau khi Đức Nữ Vương từ thiên đàng trở lại trần thế và được ủy thác trách nhiệm Giáo Hội, Chúa cho Mẹ biết đã tới thời điểm khởi đầu viết các Sách Phúc Âm; Mẹ Maria, là Mẹ và Thầy Giáo Hội, sẽ sắp đặt mọi việc vì mục đích này. Vì khiêm nhượng và thận trọng, Mẹ xin Chúa chấp thuận là việc viết Phúc Âm cần phải được thánh Phêrô trách nhiệm, vì ngài là Đại Diện Chúa, là Thủ Lãnh Giáo Hội; thánh Phêrô cần phải được Chúa soi sáng phù trợ đặc biệt về vấn đề hết sức trọng đại này. Thiên Chúa Tối Cao thuận ban mọi điều theo ý Mẹ. Thánh Luca ghi ở Chương 15 Tông Đồ Công Vụ: sau khi các ngài đã giải quyết những nghi vấn về việc cắt bì, thánh Phêrô nêu lên với tất cả các thánh Tông Đồ sự cần thiết phải ghi chép lại thành văn bản các mầu nhiệm về cuộc đời Chúa Kitô, Đấng Cứu Chuộc và Thầy chúng ta, ngõ hầu các mầu nhiệm đó được rao giảng cho các tín hữu mà không chút dị biệt, như thế chấm dứt Luật Cũ và thiết lập Luật Mới.
------------ Sau khi thánh Phêrô lãnh ý Đức Hiền Mẫu, và toàn thể hội đồng chấp thuận đề nghị này. Các ngài xin Chúa Thánh Thần chỉ định các Tông Đồ và môn đệ sẽ viết về cuộc đời Chúa Cứu Thế. Lập tức một làn ánh sáng được nhìn thấy rõ ràng bao phủ thánh Phêrô, mọi người nghe rõ ràng tiếng nói: “Vị thượng tế và thủ lãnh Giáo Hội sẽ chỉ định bốn người ghi chép lại các việc làm và các lời giáo huấn của Chúa Cứu Thế.” Thánh Phêrô và mọi người hiện diện phủ phục trên đất, cảm tạ ơn Chúa vì đặc ân này. Khi mọi người chỗi dậy, thánh Phêrô nói: “Mátthêu, người anh em yêu dấu của chúng ta, sẽ lập tức khởi đầu viết Phúc Âm nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh. Marcô sẽ là người thứ nhì, cũng vậy, sẽ viết Phúc Âm nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh. Luca sẽ là người thứ ba viết Phúc Âm nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh. Gioan, người anh em yêu dấu của chúng ta, là người thứ bốn và cuối cùng viết các mầu nhiệm của Chúa Cứu Thế và Thầy chúng ta nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Linh.” Chúa xác nhận quyết định này bằng việc để cho làn ánh sáng đó vẫn sáng rõ cho tới khi các lời này được lặp đi lặp lại và được các vị thụ thác long trọng chấp nhận.
------------ Chỉ ít ngày sau đó thánh Mátthêu khởi đầu viết Sách Phúc Âm thứ nhất (thường gọi: Phúc Âm Nhất Lãm). Khi ngài đang cầu nguyện trong tĩnh phòng tại Nhà Tiệc Ly xin ơn soi sáng cho việc khởi đầu Sách Phúc Âm, mặc dù các cửa phòng vẫn còn cài then, Mẹ Maria uy nghi rực rỡ hiện đến với ngài. Thánh Mátthêu chỗi dậy xin Mẹ chúc lành. Kế đó Mẹ Maria nói: “Này Mátthêu, con của Mẹ, Thiên Chúa Toàn Năng phái Mẹ đem ân sủng Chúa tới cho con, để với ơn Chúa, con khởi đầu viết Sách Phúc Âm mà con tốt phước được uỷ thác. Trong ân sủng Chúa, con sẽ được Chúa Thánh Thần hỗ trợ và Mẹ hết lòng xin cho con. Nhưng con đừng viết gì về Mẹ ngoại trừ những điều tuyệt đối cần thiết để làm sáng tỏ việc Ngôi Lời Nhập Thể, các mầu nhiệm khác của Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, và cho việc xây dựng Đức Tin vào Chúa nơi trần gian làm nền tảng Giáo Hội. Khi tới thời điểm thích hợp, Thiên Chúa Toàn Năng sẽ chọn những người khác để tiết lộ cho các tín hữu những mầu nhiệm và hồng ân được quyền năng Chúa làm nơi Mẹ.” Thánh Mátthêu bầy tỏ sẵn sàng vâng theo lời Mẹ. Trong khi ngài thảo luận với Mẹ về nội dung Sách Phúc Âm ngài viết, Chúa Thánh Thần ngự xuống trên ngài dưới hình thức rõ ràng. Lập tức trong khi Mẹ Maria hiện diện, thánh Mátthêu bắt đầu viết phần đầu Phúc Âm của ngài. Thánh Mátthêu tiếp tục viết và hoàn tất Sách Phúc Âm tại Judea. Thánh Mátthêu viết Phúc Âm bằng ngôn ngữ Hi-bru (Do Thái) vào năm 42 kỷ nguyên Thiên Chúa.
------------ Thánh Sử Marcô viết Sách Phúc Âm của ngài bốn năm sau, vào năm 46 sau ngày Chúa Cứu Thế giáng sinh. Thánh Marcô cũng viết Sách Phúc Âm bằng ngôn ngữ Hi-bru khi ở Palestine. Trước khi bắt đầu viết Sách Phúc Âm, thánh Marcô xin thiên thần bản mệnh trình lên Mẹ Maria ý định của ngài và xin Mẹ trợ giúp để được ơn Chúa soi sáng về nội dung sắp viết ra. Đức Hiền Mẫu nghe lời ngài xin; lập tức Chúa truyền cho các thiên thần với nghi thức và sự uy nghi thường lệ đưa Mẹ Maria tới nơi thánh Marcô trong khi ngài đang cầu nguyện. Quì nơi chân Mẹ, thánh Marcô nói: “Lạy Mẹ Chúa Cứu Thế và Nữ Vương muôn loài, con không xứng đáng được hưởng đặc ân này, mặc dầu con là tôi tớ Thiên Chúa Con Mẹ và Mẹ.” Mẹ Maria đáp: “Thiên Chúa Tối Cao, Đấng mà con phụng sự và yêu mến, phái Mẹ tới để bảo đảm với con rằng lời con cầu nguyện được Chúa chấp nhận, Thần Linh Chúa sẽ hướng dẫn con trong việc viết Sách Phúc Âm mà Chúa đã ủy thác cho con.” Kế đó Mẹ bảo thánh Marco đừng viết về các mầu nhiệm liên quan tới Mẹ, như đã bảo thánh Mátthêu. Lập tức Chúa Thánh Thần, dưới hình rõ ràng vô cùng rực rỡ, ngự xuống trên đầu thánh Marcô, bọc ngài trong ánh sáng, đổ xuống cho ngài tràn đầy ơn soi sáng. Trước mặt Mẹ Maria, ngài khởi sự viết Sách Phúc Âm. Vào thời gian này, Mẹ Maria tròn tuổi 61.
------------ Hai năm sau, vào năm 48 Kỷ Nguyên Thiên Chúa và Đức Trinh Mẫu Maria 63 tuổi, thánh Luca viết Sách Phúc Âm bằng ngôn ngữ Hy Lạp. Mẹ Maria cũng đến với thánh Luca như Mẹ đã đến với các Thánh Sử khác khi ngài khởi sự viết Sách Phúc Âm tại Akaia. Thánh Luca trình lên Mẹ Maria rằng vì mục đích làm sáng tỏ Mầu Nhiệm Ngôi Lời Nhập Thể và cuộc đời trần thế của Thiên Chúa Con Mẹ, cần phải đề cập tới sự kiện đích thực của việc bẩm thai Ngôi Lời Thiên Chúa làm người và những điều liên quan đến địa vị Mẹ là Mẹ tự nhiên của Chúa Kitô. Sau khi được Mẹ yêu cầu bỏ qua không nói tới các mầu nhiệm và các điều lạ lùng khác liên quan tới địa vị Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, thánh Luca được phép tự do viết đôi điều về Mẹ Maria trong Phúc Âm của ngài. Chúa Thánh Thần ngự xuống trên thánh Luca và trước mặt Mẹ Maria, thánh Luca bắt đầu viết Phúc Âm, dùng các dữ kiện được chính Mẹ Maria chỉ bảo trực tiếp. Thánh Luca tiếp tục là môn đệ nhiệt thành tận tụy nhất đối với Mẹ, không bao giờ để phai mờ hình ảnh Đức Hiền Mẫu dịu dàng và uy nghi tuyệt vời mà ngài được thấy trong dịp này.
Cuối cùng trong bốn Thánh Sử là thánh Tông Đồ Gioan viết Phúc Âm năm 58 Kỷ Nguyên Thiên Chúa. Thánh Gioan viết Phúc Âm bằng tiếng Hy Lạp khi lưu ngụ tại vùng Tiểu Á sau ngày Mẹ Maria rất thánh từ trần và được rước cả Hồn Xác về thiên đàng. Phúc Âm thánh Gioan viết trực tiếp chống lại những người lạc giáo và những sai lầm mà, ngay sau khi Đức Trinh Mẫu từ trần và được rước về thiên đàng, ma quỉ bắt đầu gieo rắc để phá hoại đức tin vào Mầu Nhiệm Ngôi Lời Thiên Chúa Nhập Thể. Vì Lucifer bị nhục nhã và bị khống chế bởi mầu nhiệm này, nó lập tức hướng mũi dùi tấn công dữ dội qua những người lạc giáo chống lại mầu nhiệm này. Vì thế Thánh Sử Gioan viết hết sức siêu phàm, ngài viện dẫn rất nhiều lý lẽ minh chứng tính chất đích thực bất khả nghi vấn về Thiên Tính của Chúa Kitô Đấng Cứu Chuộc chúng ta, vượt xa các Thánh Sử khác về lãnh vực này.
------------ Khi Thánh Sử Gioan sắp sửa khởi đầu viết Phúc Âm, Mẹ Maria rực rỡ huy hoàng trong vinh quang uy nghi, có hàng ngàn thiên thần thuộc mọi đẳng trật vây quanh hiện ra với ngài. Khi hiện ra với thánh Sử, Mẹ nói: “Gioan, con của Mẹ và tôi tớ Thiên Chúa Tối Cao, bây giờ là thời điểm thích hợp để viết về cuộc đời và các mầu nhiệm của Thiên Chúa Con Mẹ, ngõ hầu nhân loại có thể biết được Con của Mẹ là Con Thiên Chúa Cha hằng hữu, là Thiên Chúa thực và đồng thời là người thực. Nhưng chưa tới thời điểm thích hợp viết lại các mầu nhiệm con biết về Mẹ; các mầu nhiệm đó cũng sẽ chưa được tỏ hiện cho thế giới quá quen với việc sùng bái ngẫu thần, để Lucifer không thể lạm dụng khuấy phá những người sẽ nhận được Đức Tin vào Chúa Cứu Thế và Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh. Chúa Thánh Thần sẽ trợ giúp con, Mẹ muốn con khởi sự viết trước sự hiện diện của Mẹ.” Được Đức Hiền Mẫu trợ giúp, thánh Gioan lập tức bắt đầu viết Phúc Âm của ngài. Trước khi Mẹ Maria rất thánh về ngự bên hữu Thiên Chúa Con Mẹ, Mẹ chúc lành cho thánh Gioan và hứa bảo vệ ngài suốt đời.
------------ Trên đây là các phần khởi đầu các Sách Phúc Âm, cả bốn Sách Phúc Âm đều được khởi đầu nhờ sự giúp đỡ và do lời cầu bầu của Mẹ Maria, cho Giáo Hội hiểu rằng tất cả mọi đặc ân này đều được ký thác nơi Mẹ. Sau khi lược qua về các Thánh Sử để giải thích các phần khởi đầu bốn Phúc Âm, bây giờ chúng tôi trở lại phần tường trình của chúng tôi.
------------ Sau Công Đồng các thánh Tông đồ, Mẹ Maria gia tăng lòng ân cần săn sóc lo lắng cho phúc lợi của Giáo Hội càng nhiều. Tới thời gian này đức tin ngày ngày được truyền bá khắp thế giới. Là Hiền Mẫu và là Thầy đích thực, Mẹ hết sức chú ý lo lắng cho các thánh Tông Đồ, danh tánh và phúc lợi của các ngài được ghi khắc nơi trái tim Mẹ. Tất cả các thánh Tông Đồ, ngoại trừ thánh Gioan và thánh Giacôbê thứ, ngay sau khi Công Đồng bế mạc, đã rời khỏi Jerusalem trở về nhiệm sở. Mẹ Maria yêu thương lo lắng cho các ngài vì những khổ cực khó khăn các ngài gặp trên đường rao giảng Phúc Âm. Mẹ xót thương các ngài hành trình gian khổ. Mẹ dành cho các ngài lòng tôn kính cao độ vì sự thánh thiện, vì chức linh mục và là Tông Đồ của Thiên Chúa Con Mẹ, là những người xây dựng Giáo Hội, là người rao giảng giáo lý của Chúa, là những người được Chúa Thánh Thần chọn vào các chức vụ cao quí đó vì vinh danh Đấng Tối Cao.
Vì hiểu biết và lo lắng cho toàn thể Giáo Hội, Mẹ Maria ủy thác cho các thiên thần việc săn sóc giúp đỡ các thánh Tông Đồ và môn đệ, an ủi trong mọi thống khổ, tức thời giúp đỡ đối với mọi khó khăn. Nhờ tính chất mau lẹ của bản chất thần linh, các thiên thần có thể làm mọi việc này mà không mất đi việc vui hưởng chiêm ngưỡng thánh nhan Thiên Chúa. Mẹ cũng yêu cầu các ngài thông báo cho Mẹ mọi việc các thánh Tông Đồ và môn đệ đang làm, và khi các vị đó cần y phục. Mẹ lo lắng đặc biệt chăm sóc y phục cho các thánh Tông Đồ và môn đệ, ngõ hầu các ngài có thể mặc y phục như khi rời khỏi Jerusalem. Do tiên liệu khôn ngoan, suốt thời gian Mẹ Maria còn tại thế, tất cả các thánh Tông Đồ mặc y phục có hình thức và mầu giống hệt y phục của Thiên Chúa Con Mẹ. Được các thiên thần phụ giúp, chính tay Mẹ đan những chiếc áo dài và nhờ các thiên thần đem tới cho các thánh Tông Đồ đang lặn lội rao giảng. Trang phục cho các thánh Tông Đồ giống hệt Chúa Cứu Thế, Đức Hiền Mẫu muốn rằng các thánh Tông Đồ rao giảng giáo lý và cuộc đời cực thánh của Chúa ngay cả bằng y phục bề ngoài. Về các nhu cầu sinh sống khác, Mẹ để cho các ngài phải hành khất, phải lao động để có lương thực hằng ngày, hoặc của bố thí được tặng cho các ngài.
------------ Theo lời yêu cầu của Mẹ Maria, các thiên thần thường xuyên trợ giúp các thánh Tông Đồ trong các hành trình và lao khổ vất vả. Đặc biệt các thiên thần bảo vệ các thánh Tông Đồ khi các ngài bị đàn áp hành hạ bởi dân ngoại, người Do Thái và cả bởi ma quỉ nữa, mà lũ này thường xuyên xúi giục những người ác tâm chống lại các vị rao giảng Phúc Âm. Các thiên thần thường hiện ra thăm viếng các thánh Tông Đồ, chuyện trò và nhân danh Mẹ Maria an ủi các ngài. Nhiều khi các thiên thần thi hành cũng những việc đó nhưng không hiện ra. Đôi khi các thiên thần giải thoát các thánh Tông Đồ khỏi ngục tù, hoặc cảnh giác các ngài về những nguy hiểm và cạm bẫy. Có khi thiên thần báo cho các ngài biết những điều phải làm tùy theo hoàn cảnh đặc biệt tại một số nơi hoặc một số sắc dân nào đó. Các thiên thần cũng trình mọi sự việc này lên Mẹ Maria. Không thể nào kể hết những săn sóc, lo lắng và các việc làm chuyên cần của Đức Hiền Mẫu nhân từ yêu thương. Không một ngày một đêm nào qua đi mà Mẹ Maria không làm biết bao nhiêu phép lạ cho các thánh Tông Đồ và Giáo Hội. Bên cạnh tất cả những điều này, Mẹ còn nhiều lần viết thơ cho các thánh Tông Đồ, làm cho các ngài phấn khởi bằng những lời thúc đẩy và giáo huấn thiên đàng khiến các ngài được an ủi và mạnh sức.
LỜI MẸ MARIA
------------ Con yêu dấu của Mẹ, nhiều lần Mẹ nói với con về lời Mẹ phiền trách con cái Giáo Hội vì tội thiếu kính trọng các linh mục. Mẹ phiền trách cách riêng các phụ nữ vì nơi họ tội lỗi này nặng nề hơn. Trong mắt Mẹ, tội này hết sức ghê tởm, vì đối nghịch với cách Mẹ cư xử khi ở trần thế. Mẹ nhắc lại điều đó ở đây, để con có thể bắt chước, xa lánh những tội mà các phụ nữ dại khờ và các con gái của Belial mắc phạm, đó là thiếu kính trọng các linh mục của Thiên Chúa Tối Cao. Tội này ngày càng gia tăng trong Giáo Hội, vì thế Mẹ nhắc lại lời cảnh cáo này như đã nhiều lần được ghi.
------------ Con của Mẹ, con hãy nói Mẹ nghe phải nghĩ gì về sự kiện các linh mục, những người được Chúa xức dầu, được chỉ định đại diện Chúa Kitô thánh hiến Mình và Máu Thánh Chúa, lại phục vụ những người đê tiện, dơ dáy và trần tục? Phải nghĩ thế nào khi các linh mục công khai kính cẩn đối với một phụ nữ ngạo mạn và khốn nạn, chỉ vì người đó giàu sang, còn các linh mục thì nghèo khó? Mẹ hỏi, phải chăng các linh mục nghèo nàn có phẩm cách kém hơn những người giàu sang? Hoặc của cải làm cho phẩm cách trở nên lớn lao hơn hoặc ngang bằng, quyền hành hơn và siêu việt hơn, so với phẩm cách được Thiên Chúa Con Mẹ ban cho các linh mục và các thừa tác viên của Ngài? Các thiên thần không biệt đãi người giàu vì tài sản của họ, nhưng kính trọng phẩm cách và địa vị cao quí của linh mục. Vì thế, tại sao sự lạm dụng và đồi trụy đó lại len lỏi vào Giáo Hội được, đến độ các vị được Chúa xức dầu bị xúc phạm, bị khinh thường bởi các tín hữu, những người này biết và nhìn nhận các linh mục được chính Chúa Kitô thánh hoá?
------------ Thực ra chính các linh mục đó lầm lỗi và đáng bị quở trách khi bất chấp phẩm giá mình, tự mình nô lệ phục vụ người khác. Nhưng nếu các linh mục có lý do nào đó để bào chữa tình trạng nghèo nàn của mình, thì những người giàu có không thể viện lý do nào để bào chữa sự kiêu căng của họ. Điều kỳ quái này ghê tởm đối với các thánh và khó chịu trước mắt Mẹ vì lòng kính trọng Mẹ có đối với các linh mục. Phẩm cách địa vị hết sức cao cả của Mẹ là Mẹ Thiên Chúa; dẫu vậy Mẹ thường phủ phục nơi chân các linh mục (các thánh Tông Đồ) và cho việc hôn đất nơi các ngài đặt chân là hạnh phúc lớn lao. Nhưng sự mù quáng của loài người đã làm lu mờ phẩm giá địa vị linh mục tư tế, lẫn lộn vàng với thau (Jer. 15:19). Thế gian đã hạ các linh mục xuống hàng thứ dân do các luật lệ và tập quán bừa bãi phóng đãng của nó (Is. 25:2). Họ dùng mọi cách để hạ giá các linh mục. Cũng vị tư tế đó hiến dâng của lễ vô cùng cao cả là Mình Máu Thánh Chúa nơi bàn thánh, sau đó phải tự khuất mình phục vụ những người hạ cấp.
------------ Con của Mẹ, vì thế Mẹ muốn con, với hết khả năng, tìm cách đền bù tội lỗi và sự lạm dụng này trong con cái Giáo Hội. Mẹ cho con hiểu rằng từ thiên đàng Mẹ nhìn các linh mục nơi trần thế với lòng tôn kính quí trọng. Con phải luôn hướng về các linh mục với lòng tôn kính như khi các ngài ở nơi bàn thánh, hoặc cầm Thánh Thể Chúa trong tay hoặc ủ trong ngực. Cả đến phẩm phục của các linh mục con cũng phải hết sức kính trọng, y như Mẹ đã kính trọng cung cấp y phục cho các thánh Tông Đồ.
-
CHƯƠNG 4
* MẸ MARIA NHIỆT THÀNH YÊU MẾN KHỔ HÌNH CỨU CHUỘC VÀ NHIỆM TÍCH THÁNH THỂ;
* MẸ MARIA MỪNG LỄ MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI VÀ CÁC ĐẠI LỄ KHÁC
------------ Mẹ Maria luôn lo lắng việc hướng dẫn Giáo Hội, Mẹ cũng luôn âm thầm thi hành các thánh đức, việc lành khác, do đó Mẹ xin được muôn vàn đặc ân và thánh sủng từ Thiên Chúa Tối Cao, phúc lợi cho toàn thể tín hữu, cho việc thăng tiến ơn cứu độ các linh hồn. Trong những chương cuối này, chúng tôi (tác giả) tận lực kể lại các việc làm âm thầm Mẹ Maria làm để là cẩm nang hướng dẫn chúng ta, mà cũng là lời chúng ta ca tụng vinh danh Mẹ.
------------ Mặc dầu Mẹ Maria vui hưởng muôn vàn đặc ân vô cùng cao cả, Mẹ luôn nhớ các việc làm, các mầu nhiệm về cuộc đời trần thế của Thiên Chúa Con Mẹ. Không kể việc Mẹ luôn thấy Thiên Chúa Ba Ngôi và biết rõ mọi sự qua các thị kiến trong những năm sau cùng Mẹ ở trần thế, ngay từ khi bẩm thai, Chúa đã ban cho Mẹ đặc ân không bao giờ quên điều gì Mẹ đã một lần hiểu biết. Trong các tiến trình Khổ Hình Cứu Chuộc tường thuật ở phần thứ nhì, chúng ta nhớ Mẹ Maria cảm thấy trong chính thân xác và linh hồn cực trinh khiết Mẹ mọi đau đớn thống khổ Chúa Cứu Thế phải chịu. Không một cực hình nào Chúa Cứu Thế đã trải qua lại không được thông cho Mẹ. Mọi hình ảnh hoặc dấu vết Khổ Hình Cứu Chuộc vẫn còn đậm nét trong tâm trí Mẹ y hệt như khi tiếp nhận các hình ảnh hoặc dấu vết đó.
------------ Mẹ sắp đặt mọi quan năng để có thể trong mọi lúc duy trì nơi trái tim hình ảnh Thiên Chúa Con Mẹ bị hành hạ, bị lăng nhục, bị thương tích, hình hài biến dạng vì các thống khổ trong Cực Hình Cứu Chuộc. Mẹ luôn nhớ lại những lộng ngôn, nhục mạ, sỉ nhục xúc phạm Chúa đã chịu. Bất cứ ở đâu, bất cứ lúc nào Mẹ cũng nhìn thấy toàn thể Khổ Hình Cứu Chuộc sống động như đang xảy ra rõ ràng trước mắt. Suốt ngày, thị kiến đau đớn này thúc đẩy Mẹ thi hành những việc thánh đức anh hùng và triều dâng nỗi đau đớn xót thương trong Trái Tim, nhưng tình yêu thương bao la của Mẹ không thỏa mãn. Vào giờ khắc ấn định, Mẹ tham gia các phụng vụ khác cùng với các thiên thần, đặc biệt là những thiên thần mang biểu hiệu các hình cụ Khổ Hình Cứu Chuộc. Mẹ dùng các thiên thần này trước tiên rồi đến các thiên thần khác làm phụ tá trong các phụng vụ sau đây.
------------ Mẹ dâng lời cầu nguyện, thờ lạy đặc biệt đối với mỗi loại thương tích, thống khổ Chúa Kitô đã chịu. Mẹ sáng tác những bài ca đặc biệt tôn vinh, để đền bù từng lời khinh bỉ nhục mạ từ miệng các kẻ thù của Chúa đã thốt ra vì ganh tị, giận dữ hoặc hận thù. Đối với những nhục mạ, chế giễu, xúc phạm thánh thể Chúa, Mẹ thực hành các việc khiêm nhượng thẳm sâu. Mẹ tuyên xưng Thiên Tính và nhân tính, sự thánh thiện, các phép lạ, các việc làm và giáo lý của Chúa.
------------ Do sức mạnh tình yêu, sự đau buồn của Mẹ trong các hành động này vượt gấp bội việc tử đạo và Mẹ hiến dâng hết cho Giáo Hội. Hẳn Mẹ đã chết nhiều phen vì đau đớn nếu quyền năng Thiên Chúa không duy trì mạng sống Mẹ để dành cho công nghiệp và vinh quang vĩ đại hơn. Nhiều lần Mẹ khóc huyết lệ đầm đìa. Vào những lần khác, trái tim Mẹ đau buồn u uất đến độ mồ hôi pha máu chảy từ thân thể cực trinh khiết Mẹ xuống đất. Hơn nữa, đôi khi trái tim Mẹ như bị xoắn ra khỏi vị trí thông thường do bạo lực từ những đau đớn. Khi Mẹ ở trong tình trạng cực độ đau đớn như thế, Thiên Chúa Con Mẹ từ thiên đàng đến với Mẹ, ban cho Mẹ sức mạnh và sức sống mới để làm dịu bớt nỗi đau đớn thống khổ, chữa lành các thương tích do tình Mẹ yêu thương Chúa, để Mẹ có thể tiếp tục các hành động yêu thương này.
------------ Chúa muốn Mẹ ngưng cảm giác đau buồn và yêu thương trắc ẩn trong những ngày Mẹ tưởng niệm mầu nhiệm Chúa Phục Sinh ngõ hầu duy trì sự liên đới chính đáng giữa nguyên nhân và hiệu quả. Dẫu vậy, Mẹ luôn nhìn thấy các đau đớn thống khổ Chúa chịu, để theo cách đó trong sự ngọt ngào của mọi đặc ân, Khổ Hình Cứu Chuộc của Chúa pha vào như một hợp chất đắng cay. Mẹ cũng được sự đồng ý của thánh sử Gioan để Mẹ ẩn dật trong phòng cầu nguyện khi tưởng niệm Cuộc Tử Nạn và an táng Thiên Chúa Con Mẹ từ năm giờ chiều ngày thứ Năm cho tới trưa Chúa Nhật. Trong những ngày này, thánh Gioan ở lại Nhà Tiệc Ly để tiếp đón những người tới thăm và không để một ai làm xáo trộn sự yên tĩnh của Mẹ. Khi nào ngài không thể chu toàn sứ mệnh này, một môn đệ được ủy thác việc này.
------------ Chỉ một mình Thiên Chúa hiểu các việc Đức Từ Mẫu thực hành trong ba ngày này. Vì không thể nào mô tả các điều được mạc khải, tác giả chỉ xin tóm lược rằng Mẹ Maria tưởng niệm hết mọi mầu nhiệm Khổ Hình Chúa Cứu Thế chịu từ khi rửa chân các thánh Tông Đồ cho tới mầu nhiệm Phục Sinh. Mỗi giờ mỗi lúc, Mẹ làm mới lại trong Mẹ mọi cử chỉ, mọi động tác, mọi việc, mọi thống khổ y hệt những điều đó xảy ra nơi Chúa Cứu Thế. Mẹ lặp lại cũng chính những lời cầu nguỵện Chúa đã thốt lên tại mỗi nơi mỗi lúc. Bao lâu Mẹ còn sống, mọi thống khổ Thiên Chúa Con phải chịu được canh tân trong Mẹ hàng tuần. Qua việc tưởng niệm này Đức Hiền Mẫu cao cả nhận được nhiều đặc ân và thánh sủng vĩ đại cho những ai nhiệt tâm kính nhớ Khổ Hình của Chúa. Vì thế Đức Hiền Mẫu đã hứa với tất cả các linh hồn thực hiện việc tưởng niệm này ơn trợ giúp đặc biệt và được dự phần trong các kho tàng Khổ Hình Cứu Chuộc. Mẹ tha thiết ước mong Giáo Hội tiếp tục duy trì việc tưởng niệm này. Do các ước nguyện và lời Mẹ xin, Chúa muốn từ đó về sau nhiều người trong Giáo Hội sẽ theo gương Mẹ tưởng niệm Chúa chịu Khổ Hình cứu chuộc.
------------ Trong các hành động tưởng niệm Khổ Hình Cứu Chuộc, Mẹ Maria đặc biệt kỷ niệm việc Chúa lập Nhiệm Tích Thánh Thể cực thánh bằng những lời ca chúc tụng, tạ ân và yêu thương nồng cháy. Mẹ nồng nàn mời các thiên thần hộ vệ và nhiều thiên thần từ thiên đàng tham dự việc này để phụ giúp và cùng với Mẹ dâng lên Chúa. Kế đó Mẹ thực hành các hành động khiêm tốn thẳm sâu; Mẹ xưng mình là tro bụi trước bản tính vô cùng của Thiên Chúa. Mẹ hết sức xúc động khi chiêm niệm các ơn nhận được cách huyền nhiệm. Dù trội vượt hơn các thiên thần Seraphim và Cherubim, Mẹ cho mình thấp hèn nhất trong mọi thụ tạo. Với lòng khiêm nhượng, Mẹ yêu cầu các thiên thần khẩn khoản nài xin Chúa ban ơn và chuẩn bị để Mẹ xứng đáng rước Chúa. Các thiên thần hoan hỉ vâng lời, phụ giúp và hợp với Mẹ trong các lời cầu nguyện gần như suốt đêm trước ngày Mẹ rước Thánh Thể Chúa.
-
hihihi... các bác này ghê lắm nha ! dám đăng bài của vietcatholic... ủa mà sao vào dc vậy nè ? mình nhớ bên VN, họ chặn tường lửa của trang này ghê lắm !
-
bác quá khen,cái khó nó ló cái khôn đấy ạ, :)