http://img812.imageshack.us/img812/5...a03047crau.jpg
:not_worthy:
Printable View
CHƯƠNG 1
NHÂN DUYÊN GẶP THẦY (Tiếp theo - 7)
Đến thời mạt pháp mà đức Phật còn nói rằng pháp môn Quán Âm có thể tu được thì những người đời sau nầy sẽ có rất nhiều hy vọng . Bởi vì đọc kinh thấy đức Phật nói như vậy nên Sư Phụ mới lặn lội từ nước nầy sang nước khác , đi từ chỗ nầy qua chỗ nọ , tìm học từ nhiều vị thầy khác nhau để tìm ra pháp môn Quán Âm nầy . Đức Phật cũng nói chính Ngài cũng đã tu pháp môn nầy nên mới thành Phật .
Sau khi Sư Phụ tu pháp môn nầy rồi Sư phụ thấy rằng cái nầy không phải là chuyện hoang đường , không phải chuyện của ngàn lẻ một đêm , không phải là chuyện của xứ Ấn độ mà là bất cứ người nào , già trẻ , lớn bé người nào cũng có thể tu được , và không có tội lỗi nào mà pháp nầy không rửa sạch được . Cũng như một căn phòng không có ánh sáng mấy ngàn năm , chỉ cần đốt lên một ngọn đèn là cả phòng sáng liền , mấy ngàn năm bóng tối đều tiêu tan .
Sau nầy Sư Phụ tu thêm và nghiên cứu thêm tất cả những kinh điển của các tôn giáo thì thấy rằng họ cũng nói giống y như nhau . Khi chưa tu pháp Quán Âm , Sư Phụ không hiểu gì hết , ngay cả kinh Phật giáo . Trước kia Sư Phụ cũng hiểu lầm , nghĩ rằng các tôn giáo khác không bằng Phật giáo , nhưng bây giờ Sư phụ biết rằng không phải tôn giáo không bằng nhau nhưng mà người tu không bằng nhau .
Ai cũng lo dưỡng lão mà không lo dưỡng linh hồn . Pháp môn Quán Âm dạy chúng ta cách làm sao dưỡng linh hồn . Khi rời bỏ thế giới nầy rồi , đi đâu mình phải biết cho rõ ràng , hoặc có người bảo đảm cho mình để khi chết rồi không bị ma quỉ nó kéo tới những thế giới đau khổ , đen tối , thấp hèn làm cho mình khốn khổ thêm lên , hoặc không bị cái cảnh rất là khủng khiếp đàn áp mình , làm cho mình phải đi đầu thai tầm bậy tầm bạ không đúng với ý tưởng của mình mong muốn .
Phép Quán Âm làm cho mình lúc lìa đời rất là sáng suốt , biết được chỗ mình đi , có thể chọn được con đường . Những con đường dữ sẽ không hiện ra trước mắt mình mà chỉ có những con đường lành hiện đến với mình , tại vì khi còn sống mình đã gieo những duyên lành thì khi chết mình sẽ hái được những quả lành . Ngoài ra thầy của mình là một vị thầy xứng đáng , lúc mình chết vị ấy sẽ hóa thân đến bên mình , nắm tay mình đi lên cõi Phật , an ổn , không có ma quỷ nào dám đến gần , lại có Phật , Bồ Tát đến rước . Nếu tin Quán Thế Âm , Bồ tát sẽ đến đón , nếu thích Phật A Di Đà thì Ngài sẽ đến , nếu thích tôi thì tôi sẽ lại , bảo đảm chắc chắn như vậy .
Tu pháp môn Quán Âm trước khi chết mình cũng sẽ biết trước ngày chết , biết rõ ràng , chuẩn bị đàng hoàng rồi mới đi , không phải vô vô minh minh bị quỷ đến kéo đâu thì kéo như một con người không có giá trị gì hết . Làm người mình phải có tự chủ , muốn đi thì đi , muốn lại thì lại , đường đường chính chính như đại trượng phu . Cho nên mình tu là để dành lại phong độ đại trượng phu của mình . Ma quỷ đẳng cấp của nó vốn thấp hơn mình mấy cấp , nhưng lúc mình chết vì trước đây mình không làm điều lành , vì không chuẩn bị trước nên bị nó đến áp đảo , lôi kéo mình đi đâu thì đi như một con bò hay con ngựa vậy . Như vậy mình không phải là một đại trượng phu . Mình có thể nói mình không cần thành Phật hay thành Bồ Tát , cũng được , không ai ép buộc mình , nhưng mà làm người thì phải đường đường chính chính . Lúc đi thì đi cho đàng hoàng oai vệ , nếu muốn trở lại làm người thì trở lại , muốn lên cõi tiên thì lên , muốn thành Phật thì thành . Nếu muốn trở lại làm người thì sẽ làm người tốt , người lương thiện , người có trí huệ sáng suốt để giúp đỡ quần chúng .
Cho nên tuy muốn trở lại làm người , mình cũng phải tu phép nầy để dành lại chủ quyền và phong độ đại trượng phu của mình . Nếu mình không muốn thành Phật , không muốn độ chúng sanh thì mình cũng phải độ cho chính mình , chứ ai cũng biết chết rồi mình không có quyền năng gì cả . Mình thấy những người sắp chết rất là bất lực , đau khổ , họ khóc lóc , và bà con họ có đứng một bên cũng không thể nào cứu giúp được gì , cho nên mình phải chuẩn bị cho cái ngày đó . Pháp môn Quán Âm giúp mình chuẩn bị cho cái ngày lâm chung đó , cái ngày cô đơn nhứt không có ai đồng hành với mình . Anh em , bà con , bạn bè dù có thương yêu mình đến đâu cũng đành bất lực , bó tay đứng nhìn .
Khi mình sinh ra có bác sĩ , hộ sinh chăm sóc cho mình . Khi mình bịnh có bác sĩ , thân nhân , bè bạn lo lắng cho mình , đút cơm , đút cháo cho mình . Khi mình già có con cái hiếu thảo chăm sóc cho mình , nhưng khi mình chết sẽ không có ai lo . Họ chỉ lo chôn cái xác , còn linh hồn thì không ai cứu được , cho nên mình phải lo cho cái ngày đó , và cái ngày đó để tôi đặc biệt lo giùm".
***
CHƯƠNG 1
NHÂN DUYÊN GẶP THẦY (Tiếp theo - 8)
Một thời gian sau , bà cụ tôi gặp trước đây đem cho tôi mượn hai cuốn băng thu hình của Vô Thượng Sư Thanh Hải . Lần đầu tiên được thấy hình ảnh sống động của Ngài , tôi thích thú theo dõi từng lời pháp . Xong cuốn đầu tôi xem tiếp cuốn thứ hai , bỗng dưng tôi bật khóc nức nở . Tôi hoảng hốt nhìn quanh , con tôi và chồng tôi không có ở nhà . Không cần phải đè nén nữa , tôi khóc lớn , khóc như trong cuộc đời tôi chưa bao giờ được khóc . Sự rung động trong người tôi thật không thể nào diễn tả thành lời .
Tôi khóc không ngừng nghỉ , khóc ngon lành , khóc như một đứa trẻ được gặp lại mẹ mình sau bao năm trời xa cách , nhớ thương . Chưa bao giờ trong đời tôi khóc nhiều , khóc lớn và lâu như vậy . Tôi chợt hiểu không phải tôi khóc mà là linh hồn tôi khóc ; khóc vì cảm động , vì sung sướng biết mình sẽ gặp được vị Minh sư tại thế . Ngài có thể đưa tôi về lại với Nguồn cội của mình , chấm dứt những đau khổ , lưu lạc , thăng trầm của tôi trong dòng sinh tử luân hồi .
Chiều hôm đó , tôi gọi điện thoại kêu em trai tôi đến xem băng . Xem vừa dứt cuốn đầu , em tôi nhìn tôi trang trọng buông lời : "Chị ! Vị nầy là Phật !"
***
Tiền Đạo , Hậu Đời
Không phải dễ cho chúng ta rời bỏ thế giới này bởi vì ở đây có rất nhiều cái đẹp . Nhiều người rất muốn từ bỏ thế gian nhưng họ không làm được bởi vì nhiều thứ diễm lệ mà thoạt nhìn là họ mê ngay . Nếu chưa thấy những cảnh giới đẹp đẽ hơn thì đương nhiên chúng ta sẽ nghĩ rằng thế giới này là đẹp nhất ; cho nên bỏ nó đi không phải là chuyện dễ .
Nhưng không sao , chúng ta đã tu pháp Quán Âm , một ngày nào đó chúng ta sẽ biết thế giới nào thật sự đẹp . Có thể chúng ta vẫn không biết , nhưng có những đồng tu biết . Sau khi nghe họ tả lại , chúng ta cảm thấy một lực lượng làm chúng ta hứng khởi , thúc dục mình tu và muốn được giống như họ .
Có người viết thư cho tôi nói rằng : "Thưa Sư Phụ , xin Ngài lấy lại lực gia trì này . Sau khi thiền thất , lực gia trì mạnh quá dường như không thể đương đầu nổi với thế gian." (Cười) Như vậy có phải là ngu hết cỡ nói rồi không ? (Khán giả : Dạ) Có những người cầu Sư Phụ , hy vọng được thêm một chút gia trì , nhưng lại có những người cảm thấy lực gia trì mạnh quá , muốn tôi lấy lại . Tại sao tôi phải lấy lại sự gia trì ?
Sức gia trì không điều khiển được . Đâu phải tôi nhấn nút chỗ này là quý vị được gia trì . Không phải như vậy . Quý vị muốn tôi lấy lại , nhưng tôi sẽ không lấy lại ! (Sư Phụ và đại chúng cười.) Khi đã cho rồi là cho rồi . Có gì đâu mà lấy lại ? Đâu phải giống như bò ựa lên cỏ đã nuốt để nhai lại đâu !
Lực gia trì rất quý . Rất ít người truyền được . Dù muốn đem cả thế giới này để đổi quý vị vẫn không được , vậy mà ở đây quý vị lại bảo tôi lấy lại ! Nếu tôi lấy lại thì quý vị thiền mà không được gì cả , thậm chí còn đau khổ hơn bây giờ nữa . Bởi vì trước đó quý vị không có thể nghiệm thăng hoa , cảm thấy không bám víu , không quyến luyến trần gian . Bây giờ quý vị đã thể nghiệm được điều này và thấy nó rất tốt . Nếu tôi thật tình đem nó đi , quý vị sẽ thấy khổ hơn là trước khi tu . Hồi đó quý vị không biết hạnh phúc là gì và có thể tiếp tục sống . Nhưng bây giờ đã biết hạnh phúc rồi , quý vị không thể nào sống nổi nếu bị mất đi .
Có lần tôi kể cho quý vị nghe chuyện một người đàn bà Ấn Độ được rất nhiều sức gia trì . Có lẽ lúc đó bà mới đi thiền thất trở về . Mỗi ngày bà cảm thấy rất hoan hỉ . Mỗi lần làm bánh chapati (bánh mì Ấn Độ mỏng và tròn), bà đều té xuống không biết gì cả ; hồn bay ra , bỏ thân thể lại . Bột rơi vãi tứ tung , mình mẩy dính bột , trở thành trắng . Đồ đạc rải rác chung quanh , nồi phía trước , đũa đằng sau . Quý vị có biết tình trạng đó không ? Hay là không ai biết ?
Rồi ông chồng đói bụng về tới nhà thấy vợ mình nằm đó . Không có bánh ăn . Bơ nằm chỗ này , sữa đổ chỗ kia . Mỗi ngày đều xảy ra như vậy . Ông ta tưởng vợ lười biếng , ngủ quá nhiều . Thế là ông đánh đập vợ . Bà vợ đi gặp thầy khóc lóc : "Sư Phụ ơi , xin Sư Phụ lấy lại sức gia trì." Giống như anh đồng tu ngu của mình ! Bà ấy năn nỉ mấy lần , nói rằng : "Ngày nào con cũng bị chồng đánh đập . Con chịu không nổi nữa rồi . Sư Phụ hãy nhìn vết bầm đầy người con."
Ông thầy trả lời : "Con phải chịu chứ . Sức gia trì quý hơn , con có thể nhập định bất cứ lúc nào . Không mấy người được như vậy đâu." Vì Âm Thanh bên trong bà ấy rất mạnh , mỗi khi Âm Thanh tới là hồn bà được kéo ra , để thân thể lại . Thân thể chúng ta giống như bộ đồ . Linh hồn đi ra cũng giống như một người cởi đồ ra bỏ lại . Tuy nhiên , bà ta nói : "Nhưng con không thể chịu nổi , gia đình không yên ổn . Mỗi ngày chồng về nhà đều đánh con . Xin Sư Phụ hãy lấy lại sức gia trì." Ông thầy trả lời : "Thôi được , ta sẽ lấy lại."
Sau khi thầy lấy lại lực gia trì , tình trạng càng không chịu nổi . Người đàn bà tới khóc lóc nữa : "Sư Phụ ơi , bây giờ càng tệ hơn . Trước kia còn đỡ . Dù bị chồng đánh đập , nhưng thỉnh thoảng con vẫn được nhập định . Bây giờ , dù ông không đánh, nhưng con không nghe thấy Âm Thanh bên trong nữa . Không có gì cả ! Không thể như vậy được !" Quý vị biết đệ tử nào cũng vậy mà , ưa gây rắc rối cho thầy . Ông thầy nói : "Đi đi , không được mang phiền phức đến đây . Hôm nay muốn , ngày mai lại không muốn . Không thể như vậy được . Đây đâu phải là chuyện giỡn." Người đàn bà ra về , tiếp tục chịu đựng rất nhiều . Đương nhiên , thầy của bà ấy vẫn lo lắng , chăm sóc cho bà khi bà qua đời . Nhưng sau ngày hôm đó , cả đời bà không còn ý nghĩa gì nữa cả , không còn thể nghiệm , không có gì hết ! Đó là vì bà ấy coi thế gian quan trọng hơn là việc tu hành !
Thành thử trong sự tu hành , chúng ta không thể cắt đi , đổi lại . Chúng ta nên nhận thức rằng thế giới này là vô thường ; tất cả những thú vui , tức giận , buồn bã , sung sướng , đau khổ cũng vậy . Chúng ta không nên làm mất kho tàng vĩnh cửu để đổi lấy những thứ vô thường . Chúng ta nhận sự gia trì , nhập định trong lúc thiền , và có trí huệ . Những cái này là quý nhất , không thể đổi nó để lấy bất cứ gì khác ở đời .
Nhiều đồng tu hồi xưa bị hăm dọa ; lịch sử cho thấy những người tu hành đôi khi không được an toàn lắm . Khi Chúa Giê Su Ki Tô còn sống , đệ tử của Ngài bị hăm dọa , trừng phạt . Thí dụ như , người ta ném đá , đánh , giết , dùng những cách man ri mọi rợ để trừng trị những ai theo Chúa Giê Su , tu khổ hạnh . Nhưng họ vẫn nhất định , cương quyết tu hành , sẵn sàng chết vì Chân Lý . Ở Ấn Độ ngày nay cũng vậy . Nhiều nhà tu bị người khác hiểu lầm , bị áp bức , đe dọa , quấy nhiễu , trừng phạt , nhưng họ vẫn tiếp tục công việc tu hành của họ .
Cách đây không lâu , những người theo đạo Sikh cũng bị một vài chính phủ , vua chúa đàn áp , nhiều người bị giết . Nhưng họ không dao động , vẫn tiếp tục tu hành . Một vị minh sư thuộc giáo phái Hoa Sen ở Nhật cũng bị đe dọa , đàn áp , đuổi đi , khi ông thuyết pháp trước công chúng . Một vài vệ tử của ông cũng bị sát hại bởi những người nắm quyền hành , nhưng số còn lại vẫn không chùn bước .
Chính phủ Formosa ở đây rất tử tế , cho dân chúng quyền tự do tín ngưỡng , lại còn hay hơn nữa là họ được bảo vệ bởi luật pháp . Nhưng quý vị đã biết tôi cũng bị tai họa như thường . Những gì quý vị biết chỉ là một phần rất nhỏ lộ ra . Có nhiều cái quý vị không biết và tôi cũng không nói ra . Ý nói là dù chúng ta bị những vấn đề phiền não ở thế giới ta bà , nhưng chúng ta vẫn không nên đem phước báu , sự may mắn của mình trong việc tu hành đổi lấy những tiện nghi , dễ chịu về vật chất ở đời , bởi vì nó quá ư quý báu !
Chúng ta nên chịu đựng bất kỳ những khó khăn hay phiền não nào mà chúng ta gặp phải trong sự tu hành . Phải coi tất cả nghịch cảnh như những bài khảo để đo lường lòng can đảm , đức tin của mình . Mỗi khi tình trạng đó tới , chúng ta không nên lùi bước , không để lòng tin lay chuyển , khóc lóc , than phiền . Người tu hành gì mà kỳ vậy ? Không có lòng can đảm , hành động như một đứa con nít .
Khi tu hành , chúng ta nên kiểm thảo chính mình thay vì để ý tới người khác . Coi mình can đảm tới mức nào , lòng tin của mình có mạnh hay không . Không cần nhìn người khác coi họ tu giỏi hay dở thế nào . Nội nhìn mình cũng đủ mệt rồi . Mỗi ngày chúng ta lo làm sao cho lòng can đảm của mình , hạnh kiểm , đạo đức của mình được giống như một người vĩ đại , đừng để đức tin trong Đạo của mình bị thuyên giảm , dao động , hay bị phá hủy . Đó là trách nhiệm của mình .
Đồng tu nào đặt Chân Lý trên hết , thế gian thứ nhì , chắc chắn họ sẽ giải thoát , bất kể việc tu hành của họ tiến mau hay chậm , hoặc họ có thể nghiệm nhiều hay í t. Đo lường cách đó là hay nhất . Thế giới hiện hữu chỉ để trói buộc con người . Tất cả những thú vui , buồn , giận , đau khổ , sung sướng ở đời này chỉ là để thử lòng tin , sự can đảm , thái độ của mình là một người vĩ đại , đức tin của mình trong Đạo .
Nếu người nào tu hành lè phè cũng được thành Thánh thì rẻ quá . Như vậy Thánh nhân là gì nếu cũng giống như một người bình thường ? Nếu người nào cũng có thể thành Thánh được dù họ không biết nhẫn nhục , không làm được gì cả , không qua khỏi những bài khảo , thì Thánh giỏi ở chỗ nào ? Sao họ xứng đáng được sự tán dương của con người và của thiên nhân ? Sao họ có thể xứng đáng làm "Thiên nhân đạo sư" hay làm "Từ Phụ Tứ Chủng Sanh" ?
Cho nên , nếu quý vị muốn thành Thánh , nên hiểu rõ ràng rằng tất cả những hoàn cảnh không thuận lợi đều là để thử chúng ta . Mình phải tiếp tục can đảm sống . Dù có đau đớn rất nhiều , vài ngày nữa rồi cũng bớt . Đêm có dài nhất , tối tăm nhất cũng chỉ tới sáng hôm sau là hết . Đêm không thể kéo dài mãi mãi ; khổ đau cũng vậy . Từ nhỏ chúng ta đã học bài học này rồi là không một hoàn cảnh đớn đau nào kéo dài mãi được . Ngay cả tình trạng đau khổ nhất cũng chẳng bị quá lâu . Tình trạng sung sướng lại còn qua mau hơn nữa . Thành thử thế giới này không có gì để mà bám víu , không có gì để mà quyến luyến !
Chỉ có một cái vĩnh cửu , đó là Âm Thanh bên trong . Nó luôn luôn hiện hữu và chăm sóc cho chúng ta mỗi ngày . Sau một thời gian chúng ta sẽ tiến lên và sống nơi vĩnh cửu đó , một nơi không có ngày , đêm, không có xuân , hạ , thu , đông , cũng không có đau khổ như ở đây . Nhưng khi tôi nói như vậy , có lẽ người nào đó sẽ nghĩ rằng : "Thế thì mỗi ngày giống nhau , chán quá !" Không có chán đâu ! Nó chán là bởi vì đầu óc chúng ta vẫn còn ở đẳng cấp của thế giới ta bà , chúng ta không thể tưởng tượng được là có một cảnh giới như vậy . Cho nên sau khi đọc Kinh A-Di-Đà , có người hỏi tôi: "Ai muốn sống ở cảnh giới đó ?" Tôi trả lời rằng : "Cảnh giới đó không chán như quý vị tưởng tượng đâu."
Chỉ khi nào tự mình thể nghiệm , chúng ta mới biết được thế giới Cực Lạc và muốn sống ở đó . Nếu không , chỉ nghe người khác nói thôi , chúng ta không thể hiểu . Khi Phật Thích Ca còn tại thế , Ngài có một người đệ tử là một bà hoàng hậu . Vì là hoàng hậu nên bà được hưởng những cái đẹp đẽ nhất , những tình trạng sung sướng nhất ở đời . Tuy vậy , khi viếng thăm Tây Phương Cực Lạc , bà ước ao được ở lại , và nói với Phật Thích Ca rằng : "Sau khi chết , con lên đó sống được không ?" Chỗ bà thấy đẹp như vậy đó !
~ Thanh Hải Vô Thượng Sư ~
✿ Nghiệp chướng và nhân quả của chúng ta , chỉ có thể dựa vào tu hành mới vượt qua chúng , rồi chúng ta mới có thể ra đi ; dù cho quý vị có tạo ra bao nhiêu công đức , công đức là công đức , nghiệp chướng là nghiệp chướng ; những ai tu Pháp Môn Quán Âm , cho dù có công đức hay không , đều có thể được siêu thoát , đây là một điều rất hợp lý , rất khoa học.
✿ Tình cảm của thế giới nếu chúng ta không cẩn thận thu xếp sẽ gây nên rất nhiều phiền phức . Chúng ta có thể yêu một người , rồi dùng tình thương này giúp đỡ lẫn nhau , cổ võ lẫn nhau , bồi dưỡng đạo tâm tu hành , cùng nhau nâng cao đẳng cấp , như vậy thì tốt . Nếu như chỉ vì một người , dù cho người ấy tốt đẹp bao nhiêu , mà phải đời đời kiếp kiếp luân hồi , trầm luân khổ ải thì thật là không đáng . Tình yêu có điểm tốt và xấu là ở chỗ này . Tất cả mọi vật đều có điểm tốt và xấu của nó , tùy chúng ta dùng vật đó ở phương diện nào mà nó trở nên tốt hay xấu .
✿ Nếu như chính chúng ta không kiểm soát được tâm của mình , không cố gắng tu hành , không thành tâm đối với chính mình , không nghiêm khắc kiểm thảo , chúng ta nhất định sẽ bị tẩu hỏa nhập ma . Tẩu hỏa nhập ma không phải là những người la lối om xòm , hoặc là có gương mặt làm cho người khác khiếp sợ . Chỉ cần chúng ta không đi vào chính đạo , thì chúng ta sẽ đi vào tà đạo .
✿ Nếu như chúng ta có những chướng ngại về vô hình hoặc hữu hình , dù đó lòng đố kỵ , hoặc là tình cảm A tu la , tham sân si ..., chúng ta chỉ cần cố gắng tu hành là được , không có một phương pháp nào khác hơn nữa . Hãy đọc thêm kinh sách của Sư Phụ , nghe thêm băng ghi âm của Sư Phụ , cố gắng tọa thiền , quán âm , cố gắng chuyên cần , chú tâm vào trong đạo , ẩn mình trong đạo mới an toàn , trốn tránh nơi đâu cũng không được thật sự yên ổn .
✿ Có những lúc quý vị tham gia Thiền Thất , Thiền Nhị , Thiền Nhất , quý vị cảm thấy đẳng cấp của mình được nâng cao , phải không ? Lý do là chúng ta rất chuyên tâm ! Trong thời gian này chúng ta biết chúng ta đến đây vì muốn thăng hoa , chuyên tâm tu hành , cho nên đẳng cấp được nâng cao , để nghiệp chướng lại phía sau .[/B][/I]
Ngày 29 tháng 8 năm 1988
Sư Phụ từ bi ,
Sau khi bế mạc Thiền Nhì , về đến nhà đã ba giờ sáng . Con sợ không kịp nên vội viết lá thư này hỏi thăm sức khoẻ của Sư Phụ , và nhân tiện con muốn báo với Sư Phụ một số thể nghiệm của con vào những ngày Thiền Thất , Thiền Nhì .
Trước hết con xin kể ba lần thể nghiệm của con trong lúc Thiền Thất . Thể nghiệm thứ nhất : Trong ngày thiền đầu tiên , con thấy mặt trời lúc hoàng hôn , và ngày thứ hai , con thấy hào quang màu trắng . Trong hai ngày này con đều cảm nhân được chấn động lực , mắt trí huệ của con có cảm giác rõ ràng khi tiếp xúc với ánh sáng này .
Thể nghiệm thứ hai : Ngày thiền thứ ba , khoảng chín giờ sáng , khi ngồi thiền con thấy một cái đèn như trong ảo mộng vậy , chiếu ra đủ các màu sắc (đỏ , lam , xanh , trắng , bạch kim). Lúc bảy giờ tối , ngồi thiền được Sư Phụ gia trì nên con thấy được hóa thân của Sư Phụ ngồi trong một căn nhà nhỏ bằng gỗ ở trên cây . Thần thức của con như một đứa trẻ nhỏ , lòng tràn đầy hoan hỷ . Con thấy lòng mình rộn rịp đứng dưới gốc cây , cầu xin Sư Phụ đem con lên chơi . Thoáng một cái , cảnh tượng đã biến mất , rồi thân con đang tọa thiền , từ từ bay lên , trong phút giây đó hóa thân của Sư Phụ đã thay một bộ y phục khác . Mùi hương thanh nhã của hồ sen , thoang thoảng bay qua trước mặt con , Ngài đến bên cạnh con , nghe tiếng con đang thầm niệm năm vị Phật . Con nghe thấy nơi cổ họng mình âm thanh tuông chảy của nước Cam Lồ , hóa thân Sư Phụ đẩy nhẹ thân con một cái , cảnh đó kéo dài khoảng mười phút thì chấm dứt .
Ngoài ra , con còn thấy một vị sư , xuất hiện bất ngờ rồi ho hai tiếng . Linh thể con ý thức được rằng mình phải quay về , rồi từ từ đầu con cuối xuống . Sau khi hồi tỉnh , con liền quán âm , khoảng một phút sau thì tiếng chuông kêu lanh lảnh báo hiệu giờ xả thiền .
Thể nghiệm thứ ba : Bắt đầu từ ngày thiền thứ ba , tự nhiên con không cảm thấy đói nữa , mà chỉ uống qua một ít nước thôi . Chuyện thần kỳ là nước Cam Lồ trong miệng con chảy ra không ngừng , chấn động lực càng ngày càng lớn , thể xác và tin thần càng tăng cường , cho đến ngày thứ bảy của Thiền Thất . Bảy giờ tối , con liền ngồi thiền , khoảng một phút là nhập định ngay . Hóa thân Sư Phụ ở đàng sau lưng con và bả vai con , giúp đỡ con vận chuyển những quán tiết , vào lúc đó năm câu mật niệm con đã bỏ quên đâu mất . Nhưng thần trí con rất tỉnh táo , và cảm thấy được lực lượng của Sư Phụ vẫn đang bảo hộ con .
Sư Phụ kính yêu của con , mong Ngài bảo trọng Phật thể an khang . Mỗi khi âm lưu của con bị đứt đoạn , tâm linh con trở nên bất an và con không buồn ăn uống , trực giác cho con biết rằng Sư Phụ lại bị nghiệp chướng của chúng sanh dầy vò . Mãi đến khi con phục hồi được âm lưu , thì con mới an lòng . Mẫu tử liền tâm , có đúng thế không , thưa Sư Phụ ? Những lời khai thị dạy bảo của Ngài con không thể nào quên được . Con nguyện tinh tấn tu hành để một đời giải thoát . Mong Sư Phụ yên tâm .
Chúc Sư Phụ Phật độ người có duyên , vạn sự như ý .
Đệ tử ,
Chu Hương
tôi có một thông tin xin hỏi ,có phải là đạo thanh hải nói rằng còn vài năm nữa thế giới sẽ lâm vào thảm họa con người sẽ bị tiêu diệt gần hết phải không
hình như bạn vào đây để truyền ""đạo" "THANH HẢI"" thì phải..ahhahahahahahaa
Không khéo vài bữa bà ấy lại nhắn lên với nội dunng: Thanh Hải VTS Thách đấu TGVH thì thú vị lắm nhe.