THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ và PHÁP MÔN QUÁN ÂM - Tác giả : LƯU THỊ KỲ NAM
CHƯƠNG 1
NHÂN DUYÊN GẶP THẦY
Một đêm tôi nằm mơ thấy Phật Bà Quan Âm hiện về . Ngài mặc y phục màu trắng lấp lánh hào quang lung linh trên vách tường trong phòng thờ nhà tôi . Biết Ngài muốn nói với tôi những điều quan trọng nên tôi hết sức tập trung để nghe . Ngài nói nhiều lắm , tôi nghe từng lời từng câu nhưng tôi không hiểu gì hết , rồi Ngài biến mất . Tôi giật mình tỉnh giấc , lòng hoang mang tại sao nghe tiếng nói của Ngài mà tôi không hiểu gì hết !
Sau nầy tôi mới hiểu nhờ xem một băng thu hình của Thanh Hải Vô Thượng Sư . Trong lần gặp gỡ với Ngài , một đồng tu (bạn đạo) đã hỏi về một thể nghiệm của cô trong khi thiền định . Cô nói cô được Hóa thân của Ngài dẫn đến một nơi , ở đó cô thấy một cái lưới và những cái mắc của nó tỏa hào quang sáng chói . Đồng thời cô thấy một người đang thuyết pháp , cô nghe nhưng không hiểu gì hết . Ngài giải thích : "Đó là cảnh giới Hoa Nghiêm , Sư phụ dẫn cô đến đó xem cho biết thôi ; nhưng vì đẳng cấp của cô chưa cao tới đó , nên tuy cô nghe nhưng chưa có thể hiểu được".
***
Năm 1986 tôi đổi nhiệm sở về làm việc cho Chương Trình Giúp Đỡ Người Già và Tàn Tật Tại Gia (In-Home Supportive Services) thuộc Sở Xã hội San Diego , California . Là một cán sự xã hội , hàng ngày đi thăm và chứng kiến những đau khổ triền miên của những người già yếu , bịnh tật về thể xác cũng như tâm thần , tôi bắt đầu suy tư về số kiếp của con người .
Tôi không hiểu tại sao các kinh điển đều nói rằng có được thân người rất hiếm và quí . Nếu con người cứ tiếp tục sinh ra , lớn lên làm lụng cực khổ , ăn uống , ngủ nghỉ , rồi lại chết đi , đầu thai ở một kiếp khác , quay mãi trong bánh xe sinh tử luân hồi , thì thân người cũng giống như thân cây cỏ , côn trùng hay thú vật thôi , đâu có gì đáng để được đề cao hay ca ngợi .
Các vị Thánh Phật đã tìm được con đường cứu rỗi , nhưng con đường đó ở đâu và bằng cách nào tôi có thể bước chân vào được ?
***
Trong thời gian nầy một giấc mơ lạ lùng đã đến với tôi . Tôi thấy tôi và một chàng trai đang bị quân lính bao vây . Chàng trẻ tuổi , khôi ngô , tuấn tú nhưng gương mặt của chàng là gương mặt xinh đẹp , ngây thơ của một thiếu nữ . Chúng tôi mặc y phục Trung hoa ngày xưa . Chàng mặc một chiếc áo màu trắng cổ cao bên trong , bên ngoài là chiếc áo dài màu hồng nhạt viền nâu . Đầu chàng đội một chiếc nón màu trắng như lính Hải quân thường đội . Bên dưới quân lính tràn lên cố bắt cho được tôi . Chàng nắm tay kéo tôi lên mái nhà , giúp tôi nhảy từ mái nhà nầy sang mái nhà khác . Kiếm chàng quay nhanh , tả xông hữu đột chàng cố phá vòng vây để giải thoát cho tôi .
Tôi giật mình tỉnh giấc , lòng rung sợ vì mới trải qua cơn đao kiếm nhưng lại tiếc nuối giấc mơ đến ngẩn ngơ . Tôi nhắm mắt sống lại những giờ phút nồng nàn , ấm áp và đầy yêu thương chàng đã dành cho tôi trong cơn nguy khốn . Hình ảnh người hùng với gương mặt diễm lệ của một thiếu nữ đã ghi khắc thật sâu đậm trong tim tôi . Chỉ gặp nhau trong mơ có một lần ngắn ngủi , sao tôi không thể nào quên được hình bóng của chàng ! Tôi cứ thắc mắc tại sao chàng lại có gương mặt thật dễ thương và diệu dàng của một thiếu nữ .
***
THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ và PHÁP MÔN QUÁN ÂM - Tác giả : LƯU THỊ KỲ NAM
CHƯƠNG 1
NHÂN DUYÊN GẶP THẦY (Tiếp theo)
Một hôm như thường lệ , tôi lái xe đến thăm một bà cụ . Sau khi làm xong giấy tờ , tôi ngồi nói chuyện phiếm với bà . Câu chuyện đưa đẫy đến việc bà đang theo Vô Thượng Sư Thanh Hải tu tập Pháp môn Quán Âm . Tôi hỏi bà người ấy là ai và Pháp môn Quán Âm là gì . Bà đưa cho tôi tờ "Vô Lượng Quang Tịnh Tọa" vỏn vẹn có bốn trang giấy . Tôi đọc qua thấy nội dung rất hay nên xin bà tờ tin tức đó . Hôm sau tôi đưa tờ nầy cho một chị bạn cùng sở xem .
Sau đó không lâu , chị tìm được một băng thâu thanh của Vô Thượng Sư Thanh Hải và cho tôi mượn . Chiều hôm đó tôi lái xe đi thăm viếng bịnh nhân . Tôi bỏ băng vào máy , một giọng nói ấm áp , ngọt ngào của một người đàn bà từng giọt rót vào tai tôi những lời pháp thật êm dịu và đầy ý nghĩa . Tôi say mê lắng nghe , tiếng nói truyền cảm của Ngài đưa tôi vào cõi Thiên thai , và tôi có cảm tưởng như Ngài chỉ tâm sự với một mình tôi thôi .
Tâm hồn tôi xao xuyến lạ lùng , tôi thật sự bị cuốn hút vào giọng nói truyền cảm và đầm ấm của Ngài . Từng lời , từng câu dần dần len lỏi vào tim tôi làm cho tôi ngây ngất . Càng nghe tôi càng cảm thấy thật bình an , nhẹ nhàng , linh hồn tôi như vụt bay bổng lên chín tầng mây .
Lúc đó tôi không hiểu tại sao lại như vậy , tại sao tôi lại có thể dễ dàng bị một người chưa từng biết mặt quyến rũ tôi chỉ bằng giọng nói và những lời pháp đơn giản . Sau nầy tôi mới hiểu đây là một trong những đặc điểm của vị Chân sư , Ngài có biện tài vô ngại , và giọng nói của Ngài có sức thu hút người nghe một cách mãnh liệt ; bởi vì trong giọng nói có mang theo lực lượng và ái lực vĩ đại của Thượng đế .
Có một cuốn băng mà tôi nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần , và mỗi lần nghe tôi được hiểu thêm nhiều điều mới lạ . Những lời pháp của Ngài trong cuốn băng đầu tiên nầy luôn văng vẳng trong tâm trí tôi :
"Người Việt Nam mình người nào cũng biết cách tu hành chứ không phải đợi Sư phụ tới rồi mới biết tu . Đức Phật nói có tám vạn bốn ngàn pháp môn , nhiều người không biết chọn lựa phương pháp nào để tu cho tiện lợi đối với người tại gia , và đa số chúng ta đều là người tại gia . Có một pháp môn gọi là pháp môn Quán âm mà người xuất gia , tại gia đều có thể tu được một cách dễ dàng không mất nhiều thì giờ , khỏi mất tiền bạc , không cần từ bỏ cha mẹ , con cái anh em để vô rừng vô núi hay chùa để mà tu .
Trong pháp hội Lăng Nghiêm , lúc Phật Thích ca tập hợp hai lăm vị Bồ tát lại , trong đó có cả Quán Thế Âm Bồ Tát , để thảo luận về một pháp môn phương tiện nhất , tiện lợi nhất , thứ nhứt cho Ngài A Nan tu hành dễ dàng , thứ hai cho những người lúc Phật còn tại thế tu hành và cho những người đời sau nữa . Lúc đó mọi người đều nói ra pháp tu hành của mình , hai mươi lăm vị Bồ tát tu hai mươi mấy pháp môn khác nhau . Sau cùng Quan Thế Âm Bồ Tát nói Ngài tu pháp Quán Âm ; bởi vì Ngài tu pháp môn Quán Âm thành Phật , thành Bồ Tát nên người đời mới gọi Ngài là Quán Âm Bồ Tát . Sau khi trình bày pháp Quán Âm cho đức Phật nghe rồi thì đức Phật chấp nhận , đồng ý nói rằng pháp nầy đúng nhứt , hay nhứt , tốt nhất và thích hợp với tất cả mọi người ở mọi thời đại , nhất là thời mạt pháp . Thời mạt pháp có nghĩa là thời mà Phật không còn tại thế , đã diệt độ lâu rồi nên chánh pháp bị thất truyền . Thất truyền chứ không phải là không còn , nhiều khi nó đi qua chỗ khác , nhiều khi nó không được phát triển hay phổ biến rộng rãi trong quần chúng hay không được quần chúng thâm hiểu nhiều , nên người ta gọi là thất truyền .
Khai thị (trích từ bản tin)
Chúng Ta Có Thể Khám Phá Cả Vũ Trụ
Thanh Hải Vô Thượng Sư khai thị tại Đài Nam , Formosa
Ngày 7 tháng 7, 1988 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)
Nhiều người ở thế giới chúng ta đã phát minh ra rất nhiều các công cụ tuyệt diệu như là máy điện tử , máy bay , phi thuyền , có thể đưa chúng ta lên mặt trăng hay lên Hỏa Tinh . Mặc dù đó là nhờ khả năng bên trong của những người này , nhưng họ cũng chỉ mới dùng có một phần rất nhỏ của nó . Trước khi chế tạo ra những đồ vật này , họ phải suy nghĩ kỹ càng , hướng vào trong để lấy năng lực tối cao này . Nếu biết nhiều về nó , chúng ta sẽ khám phá ra rất nhiều , rất nhiều thứ , chứ không phải chỉ có một số ít máy móc , phi thuyền , hay máy điện tử . Chúng ta sẽ có thể tìm tòi , khám phá cả vũ trụ ; sẽ biết từng tinh cầu , mặt trăng và tinh tú ; sẽ hiểu ngôn ngữ của loài kiến , loài chim ; sẽ đọc được tâm trạng của bất kỳ chúng sinh nào . Chúng ta chỉ có thể cứu họ khi biết được tâm trạng của họ . Nếu không , không thể biết những con kiến , con chim kia cần cái gì , nói chi tới đọc được đầu óc con người . Tuy nhiên , trí huệ này ngoài sức diễn tả . Tôi chỉ có thể nói : Biết nhưng không biết , đó là một sự hiểu biết thật sự .
Để tôi giải thích một cách ngắn gọn . Trong đa số trường hợp , hầu hết tất cả chúng ta đều "biết" một cái gì đó , nghĩa là cái đầu của mình biết . Giả sử tôi để hai cái hoa này với hai cái hoa kia , thành bốn cái hoa . Tôi biết rất rõ bởi vì đầu óc tôi biết làm tính cộng theo sự hiểu biết của tôi . Tuy nhiên , có những cái ngoài thế giới hiểu biế t, tưởng tượng của đầu óc , nhưng vẫn biết tất cả mọi thứ và có thể làm , phát minh bất kỳ cái gì . Chúng ta có thể đi tới bất cứ nơi nào mà không cần phải dùng máy bay hay phi thuyền .
Phi thuyền hay nhất mà các nhà bác học ngày nay đã phát minh chỉ có thể bay giỏi lắm là tới mặt trăng hay Hỏa Tinh . Khi tới nơi , cũng không làm gì được bao nhiêu . Khoa học gia không thể làm quen hoặc nói chuyện được với những chúng sinh tại đó bởi vì những chúng sinh này vô hình . Họ nhận thấy nhiệt độ trên Hỏa Tinh rất là nóng . Trên mặt trăng , họ không làm được gì nhiều ngoại trừ đem đá về nghiên cứu hoặc để làm kỷ niệm . Họ bỏ ra rất nhiều tiền của , công lao , chỉ để đem về vài cục đá thử nghiệm ! Mấy hòn đá này không giúp được gì mấy , bởi vì đá mặt trăng cũng tương tự như đá ở đây . Bụi trên cung Trăng và trên Trái Đất cũng không khác nhau gì cho lắm .
Tu Pháp Quán Âm chúng ta có thể du lịch lên Hỏa Tinh mà không cần phi thuyền , nếu thật sự muốn đi . Ở đó , chúng ta có thể làm được rất nhiều thứ , chứ không phải chạy trên mặt đất nóng hổi của Hỏa Tinh rồi vội vã chạy về vì không có chuyện gì làm ở đó . Một khi mắt trí huệ , cánh cửa trí huệ của mình đã mở , chúng ta biết tất cả và có thể làm bất cứ cái gì . Nhưng trí óc chúng ta không cần phải biết những chuyện này ; nó không được phép biết . Đôi khi có thể nó biết , nhưng nó hoàn toàn không biết tại sao chuyện lại xảy ra như vậy . Nó chỉ có thể hưởng thụ thể nghiệm mà không hiểu tại sao . Nó không thể tính toán như hai cộng hai là bốn . Nó không thể giải thích . Tôi cũng vậy , nhưng tôi biết những chuyện này có thật . Các đồng tu chúng ta cũng biết . Không phải chỉ một , hai ngườ i, mà là hàng trăm , hàng ngàn , hàng vạn , hàng tỷ người biết .
Bầu Không Khí Trái Đất Sẽ Cải Biến
Nếu Thêm Nhiều Người Tu Pháp Quán Âm
Ngày nay có nhiều người tu Pháp Quán Âm . Tin này là đáng mừng nhất . Tại sao ? Bởi vì càng nhiều người tu Pháp Quán Âm thì bầu không khí của Trái Đất sẽ càng khá ra . Nếu không , chắc chúng ta không sống nổi . Bầu không khí hiện giờ rất là khủng khiếp . Nhiều quốc gia hùng mạnh đang thi nhau làm vũ khí nguyên tử . Một người ấn nút một cái thôi là có thể tan tành cả Quả Đấ t. Không cần phải đợi có chiến tranh . Giả sử một người một ngày nào đó quyết định không muốn sống nữa và muốn đem tất cả chúng ta lên "thiên đàng" của họ . Nếu người đó có quyền điều khiển cái nút ấy thì chúng ta bị tai biến trầm trọng ! Những người điều khiển mấy cái nút này là những người bình thường , không phải là Thánh Thần hay Thượng Đế . Cho nên , có khi thân thể họ khỏe , có khi không . Họ có thể vừa mới uống rượu , hút thuốc phiện hay cãi lộn với vợ , với chồng . Những hoàn cảnh không vui có thể ảnh hưởng tới quyết định của họ , từ đầu óc tạo ra . Những chuyện này vô cùng nguy hiểm , không còn cách nào ngoài lực lượng tối cao bên trong bảo hộ cho cuộc sống chúng ta .
Nếu biết lực lượng tối cao này ở đâu , đương nhiên chúng ta sẽ lấy được . Giống như khi biết mỏ vàng ở đâu , chúng ta có thể đào lên xài . Nếu biết nhà băng của mình ở chỗ nào , có bao nhiêu tiền trong nhà băng , làm cách nào để rút tiền ra , thì chúng ta có thể lấy tiền nhà băng ra mỗi ngày . Rất là giản dị . Pháp Quán Âm không hẳn là một phương pháp . Nó chỉ cho chúng ta cách khám phá ra lực lượng tối cao của mình . Lúc nào mình cũng có , nhưng không biết dùng bởi vì mình không nhận ra nó . Lúc truyền Tâm Ấn , tôi sẽ chỉ quý vị cách dùng năng lực tối cao của quý vị ; nó rất đơn giản . Bây giờ tôi đang cầm miếng giấy này , nhưng vì bận nhìn người khác , nên tôi không biết tới nó . Tuy nhiên , nếu có người nào bảo rằng : "Ê , nó đây nè !" Tôi nhìn và khám phá ra ! Rất đơn giản .
Lực lượng vạn năng này luôn luôn ở trong chúng ta . Chúng ta không phải đi mua hay lấy từ người nào . Không ai điều khiển năng lực tối cao này của mình , không ai có thể dấu nó đi . Lúc nào nó cũng công khai ở đó , sẵn sàng phục vụ và cho chúng ta xử dụng bất cứ lúc nào . Nếu không dùng thì thật tiếc . Chỉ vì lúc nào sức chú ý của chúng ta cũng bị kéo ra ngoài. Chúng ta nhìn ra ngoài , thờ phụng các thánh nhân bên ngoài , tìm kiếm quyền lục hành bên ngoài . Chúng ta thờ cúng quỷ , thần , sông , núi , hài cốt thánh nhân , tức là xương dưới một hình thức khác . Chúng ta muốn thành thánh xương hay sao ? Bởi vậy Đức Phật Thích Ca mới nói rằng : Các con không thể đạt được trạng thái Thượng Đế (Như Lai , không đi không đến , vô sở bất tại) bằng cách tìm qua những ngôn ngữ thế giới hay những hình dáng nhục thể mà là vì nhận thức âm thanh và hình ảnh bên ngoài không như âm thanh bên trong vô hình , vô tướng và vô sở bất tại . Chỉ như vậy mới là Như Lai thực sự , có nghĩa là chúng ta không cần phải nhấc một ngón tay nó cũng đã có đó rồi ! Chúng ta không phải tìm nó , nhưng nó ở đó ! Đó là trạng thái Như Lai .
Muốn tìm trạng thái này rất dễ , nhưng phải biết nó ở đâu . Nhìn thì sẽ biết . Giống như khi người nào nhắc tôi biết rằng tôi đang cầm miếng giấy này trong tay , thì tôi chỉ cần nhìn là biết , bởi vì nó luôn luôn có đó ! Thành ra , Chúa Giê Su mới nói : "Thiên Quốc ngự trong con . Các con là ngôi đền vĩ đại , là thánh đường rộng lớn của Thượng Đế , và Thượng Đế ngự trong các con." ý nghĩa của Ngài nói là như vậy . Bởi thế Ngài mới tìm thấy Thượng Đế một cách dễ dàng và làm Con của Thượng Đế . Các đệ tử của Ngài kiếm ra lực lượng Thánh Thần này cũng không khó . Phật Thích Ca nói rằng : "Phật tại tâm". Đúng như vậy , bởi vì trong tâm là nơi Ngài tìm thấy một cách dễ dàng . Nếu không , nếu nó không có ở đó , Ngài đã không thể tìm thấy sau 6 năm , 60 năm , sáu 600 , 6,000 năm , sáu tỷ hay sáu tỷ tỷ năm .
Tâm Tịnh Quốc Độ Tịnh
Khi nói Thượng Đế trong tim không có nghĩa là quả tim thịt này , mà có nghĩa là ở bên trong chúng ta . Bởi khái niệm này không thể nói được bằng lời , tôi tạm nói là nó ở trong chúng ta . Tôi dùng chữ "bên trong" là để phân biệt với "bên ngoài". "Ngoài" chỉ những trường hợp thờ phượng Phật gỗ . Xin lỗi , nhưng thật sự đó là tượng bằng gỗ ! Nếu không thì là gì ? Phật đá cũng giống vậy thôi . Chúng ta có thể đi hành hương tới những rặng núi hay con sông . Nếu Phật ở trong núi , tức là Ngài có tâm phân biệt . Hoặc nếu Ngài sống trong chùa , tức là Ngài có tâm phân biệt . Nếu Thượng Đế chỉ ngự ở trong nhà thờ thôi , tức là Ngài cũng còn phân biệt . Nhưng thật ra Ngài là vô sở bất tại . Thay vì ngự trong tim của chúng ta , Ngài ngự trong tim của tất cả mọi người , từng đóa hoa , cục đá , mỗi một hạt cát , sợi tóc của chúng ta . Trong tất cả mọi thứ đều có Thượng Đế , có Phật Tính , có Chân Lý . Chúng ta không cần phải kiếm Chân Lý nơi nào khác , mà kiếm ngay đây . Chúng ta đang biến thế giới này trở thành Tịnh Thổ . Vì vậy Phật Thích Ca mới hứa với chúng ta rằng : "Tâm tịnh thì quốc độ tịnh." [Vỗ tay]
Mới hồi nãy , chúng ta nghe thấy mấy đồng tu có thể nghiệm tuyệt vời dù họ ở bất cứ nơi nào . Nhưng có người được nhiều hơn , có người được ít hơn . Bởi vì có người tinh tấn , có người không ; có người trí tập trung mạnh hơn , có người không , nhưng họ vẫn có một chút . Bởi vì Phật Tính này lúc nào cũng đang đợi chúng ta ; chúng ta đã có rồi , ở bên trong . Giống như miếng giấy luôn luôn nằm đó , đợi tôi trông thấy nó rồi nhận ra nó . Rất đơn giản . Khai ngộ đơn giản như vậy thôi .
Khai ngộ là gì ? Giây phút ngộ ra lực lượng vạn năng của mình , chúng ta sẽ thấy một chút cảnh giới huy hoàng lộng lẫy của lực lượng này , nhưng đó chỉ mới là một phần của nó . Không bao giờ chúng ta có thể khám phá được hết vũ trụ , mà sẽ tiếp tục học hỏi sau khi trở thành Minh Sư khai ngộ . Nếu ngừng học sau khi thành Minh Sư khai ngộ thì chán quá ! Trong thế giới bên ngoài , lấy thí dụ , sau khi được cái bằng thạc sĩ hoặc học xong khóa sư phạm , chúng ta vẫn tiếp tục học . Ngay thế giới này mà học còn không hết , huống chi là tất cả những gì trong vũ trụ . Tôi không thể nói một đẳng cấp cao nhất đang chờ đón quý vị ; không có !
Tu pháp Quán Âm , chúng ta có thể ra khỏi tam giới , và khi ra khỏi rồi , đó mới là lúc sự học bắt đầu . Không phải học pháp Quán Âm để lên khỏi tam giới rồi ngưng lại ngay đó . Trường hợp này không phải như vậy . Ngoài tam giới là nơi chúng ta bắt đầu học Chân Lý . Nếu không tại sao Phật Thích Ca ngồi thiền mỗi ngày ? Ngài nhập định trong lúc ngồi thiền và khi xuất định , Ngài nói chỉ vài lời .
Một số cảnh giới không có sinh , tử , hủy , diệt , nhưng ở Địa Cầu chúng ta có tất cả những cái này . Có nhiều cảnh giới không sinh , không hủy , không nhiễm và không tịnh . Những nơi này vĩnh viễn hiện hữu . Đạt tới những cảnh giới này chúng ta mới có thể đạt được sự bất tử , mà ở thế giới này không thể nào có . Nhiều người hỏi tại sao chúng ta không tu để thân thể mạnh khỏe hơn . Họ nghĩ thay vì tu để thăng hóa tâm hồn , một người trước tiên nên tu luyện thân thể để được sống lâu . Họ hiểu lầm pháp môn của Lão Tử , của Đạo Giáo . Họ nghe nói những người tu Đạo Giáo có thể được trường sinh bất tử . Tuy nhiên , chúng ta biết rằng tất cả những Đạo sĩ thời xưa đều đã ra đi ; không có ai ở lại bao giờ . Nếu trường sinh bất tử , thì họ đâu ? Đừng có mơ mộng ! [Vỗ tay]
Con Đường Đưa Đến Sự Bất Tử
Có một con đường đưa đến sự bất tử . Tôi có thể cho quý vị biết ở cảnh giới nào có thể được trường sinh bất tử . Những cảnh giới đó không bao giờ bị hủy diệt , cho nên chúng ta có thể ở đó vĩnh viễn . Dù tôi có nói hết tất cả mọi chi tiết và chúng ta tìm ra được cách bất tử ở nơi đây , thế giới này vẫn không bất tử . Cho nên đừng có hỏi mấy câu như vầy ! [cười] Quý vị phải tỉnh dậy , xử dụng trí huệ của mình để quyết định xem con đường nào là cứu cánh , nơi nào là nhà vĩnh cửu của mình . Đừng có xây nhà trên nước hay trên cát .
Có lần đi Đài Nam thuyết pháp , chúng tôi dựng lều bên cạnh một con sông . Một hôm , mưa to , chúng tôi dọn lẹ đi chỗ khác . Nửa tiếng sau , nước sông dâng cao . Nếu lều còn ở đó thì cả người lẫn xe đã bị cuốn đi rồi . Chúng ta không nên xây nhà ở những nơi như vậy . Bởi dù nhà có chắc chắn như thế nào đi nữa , một ngày nào đó cũng sẽ bị nước cuốn đi .
Thành ra , đừng có kiếm trường sanh bất tử ở đây . Thay vào đó , chúng ta nên tìm cách ra khỏi thế giới này đến một thế giới khác , nơi mà hoàn cảnh , môi trường thuận lợi cho sự sống bất tử . Chỉ những chỗ đó mới có thể sống vĩnh viễn được . Thế giới này , chưa kể cuộc đời mỏng manh , có thể tiêu tan trong tích tắc . Do đó , tôi rất là ngạc nhiên khi thấy con người tin tưởng vào chuyện tu để mà đạt được trường sinh bất tử . Quý vị nên nhìn rõ vào sự thật và tu pháp nào hợp lý để có những kết quả hợp lý . Vẫn có những người đi lung tung nói với mọi người rằng họ đang tu để được bất tử , làm người ta tưởng họ giỏi lắm . Tôi không biết họ và cũng không muốn biết họ . Khi nghe tới những người này , tôi thấy tức cười . Chuyện đó đúng là xây lầu đài trên cát !
Nhiều người hỏi tại sao chúng tôi tu pháp Quán Âm mà không phải những pháp khác . Đó là vì đây là pháp mà chúng ta đáng lẽ phải tu ngay từ lúc ban đầu . Chúng ta tu những pháp kia chỉ vì không biết chánh pháp này . Chúng ta đoán bừa , thử đủ thứ cho đến khi tìm thấy chánh pháp này , rồi mới nhận ra rằng : "Ồ , mình đã uổng phí biết bao nhiêu thời giờ một cách vô ích !" Giả sử có một vài lối vào hội trường này ở đây . Nếu quý vị không đi vào qua mấy lối này , mà lại nói rằng : "Tất cả các lối đều giống nhau . Hãy đi qua bất cứ lối nào !" Có thể tất cả đều là lối , nhưng chúng dẫn đường tới những chỗ khác . Chúng ta muốn rời bỏ thế giới vô thường này , vượt qua tam giới và đạt được một đời sống bất tử . Cho nên cần phải tu pháp môn bất tử . Chỉ khi nào tìm được và tới được cảnh giới bất tử , ước mơ của chúng ta mới thành sự thật .
Chúng ta biết những cảnh giới ấy có thật bởi vì nhiều người trước kia đã tới đó và đã kể lại cho chúng ta . Chúa Giê Su , Phật Thích Ca , Mohammed và những người khác đã kể lại cho chúng ta biết về sự hiện hữu của những thế giới vĩnh hằng , hạnh phúc hơn , huy hoàng hơn là thế giới này . Có thể quý vị không tin lời của người xưa bởi vì không chắc những điều này có phải là chuyện hoang đường hay không . Chúng ta không có cách nào để mà hỏi Chúa Giê Su coi những lời trong Kinh Thánh có thật là những lời Ngài nói hay không , hay chỉ là do người khác sau này thêm vào . Chúng ta không thể hỏi Đức Thích Ca Ngài thật sự đã đến Tây Phương Cực Lạc và nó có thật hay không . Vì vậy có lẽ chúng ta nghi ngờ . Tuy nhiên , chúng ta không nên nghi ngờ là : Đã có những người thời nay đi tới đó được . [Vỗ tay]
Ngày nay chúng ta có thể đi ; tôi có thể bảo đảm chuyện đó . Đồng tu chúng tôi đi được . Mọi người ai cũng đi được . Ông thầy giáo ở đây hôm qua cũng đi được . Một trong những đồng tu tài xế taxi đi được , và quý vị cũng đi được . Vừa mới đây , người thạc sĩ kia có thể nghiệm rất tốt , và quý vị cũng có thể được thể nghiệm tốt . Chức thạc sĩ không quan trọng . Chúng ta nên khám phá trí huệ bên trong vĩ đại nhất , vượt hơn cả trí thông minh trần gian , ra ngoài bất kỳ sự tưởng tượng nào . Càng nói nhiều , tôi càng lười nói , càng thấy khó nói . Ngày nào tôi cũng cảm thấy bực vì không biết làm sao diễn tả một sự đẹp nhất , quan trọng nhất bằng lời lẽ vô thường của thế gian để giới thiệu tới những người chưa bao giờ thể nghiệm thấy . Giả sử chúng ta ăn thử bánh và biết nó ngon ngọt , thơm tho như thế nào . Nhưng có người không bao giờ ăn bánh đó thì làm sao chia xẻ được với họ thể nghiệm của mình để thuyết phục họ , làm cho họ tin mà mua bánh ?
Pháp Quán Âm Đo Lường Chính Xác Đẳng Cấp Tu Hành
Sự tu hành không phải chỉ có bắt đầu từ lúc được truyền Tâm Ấn . Hôm qua , tôi có kể quý vị nghe câu chuyện về Sư Phụ Kong Hai . Ông đã học bí pháp trong vòng 3 tháng thay vì người bình thường phải cần 20 năm . Sư Phụ ông nói với ông : "Con đã học xong rồi , không cần học nữa." Tôi cũng kể quý vị nghe hôm qua chuyện của nhà sư thuộc giáo phái Tendai (Phật giáo). Ông năn nỉ Sư Phụ Kong Hai nhận ông làm đệ tử và dạy cho ông bí pháp . Nhưng ông cũng muốn học xong trong vòng 3 tháng , vì ông nghĩ rằng mình cũng làm được như vậy . Sư Phụ Kong Hai trả lời : "Không , ngươi không thể học xong trong 3 tháng." Bởi vì thầy Kong Hai đã bắt đầu tu từ hồi còn nhỏ . Trước khi đến Trung Hoa , ông đã khát khao Chân Lý ; ông đã biết mật pháp rồi . "Biết" không có nghĩa là đã học , mà đó là do ông giác ngộ ở bên trong . Nhờ tấm lòng khát khao Chân Lý khôn cùng mà ông đã đạt được một số bí pháp . Cho nên , khi tới Trung Hoa , ông chỉ cần học nước cuối cùng trong vòng 3 tháng .
Nhờ vậy mà nhiều người có những thể nghiệm ở cảnh giới cao khi họ vừa mới được truyền Tâm Ấn . Đó là vì họ đã tu trước đó . Có người có ít thể nghiệm hơn vì họ tập trung ít hơn và tin tưởng ít hơn . Tôi không muốn nói là họ cố tình làm vậy ; thường thường nó có liên quan tới sự tu hành trong kiếp trước . Tuy nhiên , chúng ta nên coi và biết đẳng cấp của mình . Pháp môn Quán Âm có thể đo lường một cách chính xác trình độ tâm linh của mình ; không thể dấu diếm được ai . Giả dụ có người tới nói với tôi rằng họ đã tu hành mấy chục năm , nhưng tới khi thọ Tâm Ấn , chúng ta có thể biết được trình độ thật sự của họ tới đâu . Có người trước kia chưa bao giờ tu và có lẽ không có một tín ngưỡng nào cả , nhưng sau khi nghe tôi giảng pháp , họ tin . Nỗi khao khát Chân Lý bên trong họ bắt đầu nổi dậy , và họ quyết định tu hành . Khi tới thọ pháp , họ có những thể nghiệm rất hay , bởi vì họ đã tu trong quá khứ , hoặc bởi những khát vọng trong lòng .
Trước khi tìm được pháp môn Quán Âm , tôi du hành rất nhiều nơi , đến thăm các am thiền , nhà thờ , chùa chiền , tụng kinh , cúng bái . Tôi ao ước vô cùng muốn ngộ ra Chân Lý . Tôi hay đến những thánh đường , vào ban hợp ca của họ , nhưng có lúc không cảm thấy muốn ca hát gì . Tôi chỉ thích cầu nguyện Thượng Đế một mình trong nhà thờ . Tôi chỉ cầu một thứ : "Thượng Đế , nếu Ngài thật sự hiện hữu thì xin cho con được biết Ngài." Tôi cầu như vậy , lần nào cũng như vậy . Tôi nghĩ đó là lời cầu nguyện cao nhất , bởi tất cả những thứ khác đều là vô thường . Những thứ nhỏ nhặt như là quyền lực , chữa bệnh , bảo trì sức khỏe , được tài sản giàu có , đều không đáng cho chúng ta chú ý .
Giả sử một vị vua cho dân tất cả nữ trang , bảo vật của ông ; rồi nam nữ tới chọn trong số vàng , ngọc , nữ trang , đồ cổ , và những báu vật khác . Tuy nhiên , mấy cái này chỉ là một phần tài sản của nhà vua . Một người đàn bà đi băng qua tất cả những thứ này và không chọn cái gì cả ; cô đi tuốt xuống cuối phòng xin được gặp vua . Cô ta chỉ muốn gặp vua bởi vì cô ta thích người đó và trước kia chưa bao giờ thấy ông . Nhà vua sung sướng cưới cô nàng . Bây giờ, tất cả tài sản của ông là của cô ta ! (Cười và vỗ tay) Cho nên , trong Kinh Thánh có nói : "Tìm Thiên Quốc trong con trước , rồi mọi thứ con sẽ được." Tôi hy vọng tất cả quý vị hãy mau mau kiếm Thiên Quốc và Trái Tim Thiên Đàng này bên trong , rồi tất cả mọi thứ sẽ thuộc về quý vị ! [Vỗ tay]
Khai thị (trích từ bản tin) - 5
Thiền Thật Sự
Lúc tọa thiền tất cả quý vị đều chấp vào thể nghiệm ánh sáng , cho đó là thể nghiệm tu hành thật sự , còn những thể nghiệm thấy bên ngoài lúc không tọa thiền là không tính . Nhưng thật ra , lúc đó quý vị thật sự thiền , bởi vì "thiền ở trong mọi sự." Thiền không phải chỉ có ngồi yên một chỗ chỉnh đốn chính mình . Cách đó không đúng bởi vì lúc ấy chúng ta thiền với cái ngã , cho nên mới không có thể nghiệm . Chúng ta nên thiền một cách tự nhiên để chứng ngộ .
Nếu quý vị ngồi thiền thanh thản , tự nhiên giống như là nhìn tôi , đó là thiền thật sự . Chúng ta có nghe một câu chuyện nói về một người kia trở nên khai ngộ trong khi bửa củi , và một trường hợp khác về một người nữa được khai ngộ sau khi nghe vài lời nói từ một vị Minh Sư đắc đạo . Vậy thôi . Tại sao quý vị không có thể nghiệm sau hàng giờ ngồi thiền bực bội ? Đó là vì quý vị thiền với cái ngã , với đầu óc . Quý vị chú ý quá mức ; thúc đẩy mình quá nhiều , cho nên bị vướng mắc , lo âu . Thành thử quý vị không có thể nghiệm . Đó không phải là thiền thật sự , mà chỉ là một thứ tập luyện mà thôi .
Thiền thật sự , nó xảy ra bất cứ lúc nào . Bởi vậy cho nên có người được thể nghiệm tốt trong lúc ngủ hoặc trong lúc chăm chú nhìn tôi . Đó là thiền , vì lúc đó quý vị trụ tâm . Quý vị tập trung bởi vì đang sung sướng được gặp tôi , hay được nghe tôi nói , và trong lúc đó quý vị bỏ những thiên kiến qua một bên . Đó có phải là lúc quý vị thiền không ? Đó là lúc quý vị có được một thể nghiệm bình thường .
Giả sử quý vị ngồi đó , cặp lông mày đan lại , nghĩ rằng : "Ta muốn thiền . Ồ ! tại sao mình không có thể nghiệm ? Sao nó chưa tới ? Ồ ! chừng nào nó tới ?" (Khán giả cười). Quý vị dục dã chính mình , vội vã muốn thể nghiệm khai ngộ . Nhưng những thể nghiệm này không bao giờ gấp gáp . Khi nào nó đến thì đến , khi nó muốn đi thì đi . Nó không ràng buộc vào một cái gì ; như kinh Kim Cang có nói : "Khai ngộ tới khi chúng ta không chấp vào một cái gì cả". Chúng ta nên theo mẫu mực này để đạt được khai ngộ .
Khi quý vị chăm chú nhìn tôi trong một tâm trạng rất đơn thuần trong trắng không một chút xao động , quý vị sẽ có tất cả những thể nghiệm mà quý vị nên có . Một số quý vị , trong lúc nghe tôi thuyết pháp , trông thấy hội trường biến thành một thế giới đầy ánh sáng vô cùng rực rỡ . Đó là Tịnh Thổ . Đó là ý nghĩa của câu nói : "Tịnh Thổ ở ngay trước mặt chúng ta." Thế giới này là vật chất , nhưng khi tập trung về tâm linh , nó trở thành Tịnh Thổ ngay lập tức , và ma quỷ có thể thành thánh nhân theo con mắt chúng ta .
Một số quý vị than phiền với tôi rằng sau khi cộng tu quý vị không có thể nghiệm tốt . Thật ra , đó là bởi vì cái ngã của quý vị đi ra và tình thương của quý vị giảm xuống . Đồng tu không ảnh hưởng tới quý vị . Không nên trách người , mà phải tự xét mình . Bởi vậy cho nên tôi không thích những người than phiền ; tôi không nói ra đấy thôi . Những người này muốn tôi trách người khác , nhưng tôi sẽ không thiên vị .
Một số quý vị lúc nhìn tôi , đầu óc đủ mọi thứ chuyện . Nhìn giống như không nhìn . Như vậy đừng nhìn thì hơn . Mặc dầu quý vị nhìn tôi nhưng nhiều chuyện xảy ra trong đầu quý vị . Quý vị thắc mắc không biết có nên niệm Hồng Danh không , giống như muốn đuổi tôi vậy . (Khán giả cười). Nếu nhớ niệm lúc nhìn tôi tức là quý vị muốn đuổi tôi cho lẹ ; làm tôi khó chịu . Quý vị nên nhìn tôi như một đứa trẻ đã lâu không được gặp cha mẹ , như vậy quý vị sẽ có thể nghiệm bên trong , những cái tốt nhất mà quý vị có thể được .
Không nên nghĩ rằng chúng ta chỉ thiền lúc nhắm mắt , ngồi đó bất động , cặp lông mày đan lại . Không , không ! Đó chỉ là tập thôi . Chúng ta ngồi yên lặng để bày tỏ lòng thành . Mặc dầu đôi khi ngồi không được bình yên , nhưng chúng ta vẫn cứ tiếp tục . Chúng ta đợi Thượng Đế trong lúc thiền . Có khi những lúc thành tâm chúng ta thấy thể nghiệm , nhưng có khi chúng ta không tập trung được và nói rằng : "À ! thành tâm hay không thành tâm thì bây giờ mình cũng chỉ làm được có bấy nhiêu đó thôi . Xin Thượng Đế hãy giúp con."
Thành ra chúng ta nên thiền mỗi ngày , coi đó như là một bổn phận , giống như ăn lúc mình không muốn ăn . Chúng ta nên tập thói quen nghĩ tới Thượng Đế ngay khi ngủ dậy ban sáng và nghĩ tới Thượng Đế nữa sau khi xong việc và về nhà ban tối . Bởi vì mỗi ngày bận rộn không thể nghĩ tới Thượng Đế một cách thành khẩn , thành ra , nên thiền lúc sáng sớm sau khi ngủ dậy , rồi một lần nữa buổi tối sau khi về nhà . Nhưng nói như vậy không có nghĩa là chúng ta có thể hoàn toàn nghĩ tới Thượng Đế , mà chỉ làm hết sức mình mà thôi . Chúng ta cũng làm như thế trong khi làm việc .
Cho nên , nghe một Minh Sư Khai Ngộ thuyết pháp là một sự gia trì , một phước báu vĩ đại nhất . Bởi vì chúng ta được nhìn Minh Sư liên tục hai hay ba tiếng đồng hồ , được chấn động lực của Ngài nâng cao , hoặc nghiệp xấu của chúng ta được gội rửa một phần nào bởi Hào Quang của họ , rồi sau đó chúng ta sẽ có thể nghiệm bên trong . Như khi quý vị tới , không được nhìn tôi liên tục hai , ba tiếng đồng hồ , nên không được nhiều gia trì như trong một buổi giảng pháp . Được nhìn một vị Minh Sư Khai Ngộ một lúc hai , ba giờ đồng hồ là một phước báu vô cùng lớn lao ! Không phải người nào cũng có cơ hội này . Một thoáng nhìn trong hàng hà sa số năm cũng đủ , huống chi là hai tới ba tiếng đồng hồ ! Chúng sinh ở những tinh cầu khác không bao giờ được thấy hay được nghe một Minh Sư Khai Ngộ . Họ không có sự tiếp xúc nào với một Minh Sư . Thành thử , quý vị nên nắm lấy cơ hội gặp gỡ Chân Sư trong đôi ba giờ . Nhiều người , đồng tu hay không phải đồng tu , có thể nghiệm khai ngộ trong những buổi thuyết giảng của tôi .
Cho nên , thiền không phải chỉ có ngồi . Thiền là khi chúng ta tập trung với tất cả lòng thành . Bởi vậy nên quý vị có thể nghiệm khi đang làm việc . Đôi khi trong lúc thiền chúng ta không có thể nghiệm và cảm thấy thất vọng , vì chúng ta thiền với cái ngã . Đó không phải là cách thiền tự nhiên . Nhưng không sao . Quý vị vẫn được phước báu . Chỉ cần thiền thành tâm . Kết quả không quan trọng .
Nói quý vị nghe tại sao trong lúc thiền quý vị không có thể nghiệm bên trong . Bởi vì lúc đó quý vị không hoàn toàn thoát khỏi những ràng buộc , chấp nhứt và quý vị không thật sự tập trung . Chúng ta tưởng chúng ta có tập trung , và chúng ta cau mày , thắc mắc : "Tại sao hóa thân Sư Phụ không đến ?" Lòng thành tâm , sự mong mỏi khác với ràng buộc , chấp nhứt . Tuy nhiên cũng khó cho những người mới phân biệt được sự khác nhau giữa hai cái . Không sao , chỉ cần làm hết sức mình . Miễn cố tình ngồi thiền và nghĩ tới Minh Sư là được tính điểm , dù quý vị thiền giỏi hay không , bị phân tâm hay không . Nỗ lực của quý vị sẽ được ghi xuống và quý vị sẽ được nâng cao , dù thế nào đi nữa . (Mọi người vỗ tay)
Thí dụ như quý vị làm việc cho người bán quần áo . Đôi khi không có khách hàng , quý vị ngồi đó ngủ gật . Nhưng ông chủ vẫn trả lương thời gian quý vị ở đó . Lúc khác quý vị bận cả ngày , ông chủ cũng trả lương bấy nhiêu . Miễn sao đến tiệm là được lãnh lương mỗi tháng . Thiền cũng giống như vậy . Quý vị nên tọa thiền , bất kể thể nghiệm . Nỗ lực của quý vị sẽ được ghi xuống và tôi sẽ "trả lương" quý vị một ngày nào đó , cho quý vị có tiền trả "vé" đi Thiên Đàng . (Khán giả vỗ tay.)
THƯ TÍN THẦY TRÒ - Lực Lượng Của Sư Phụ
Ngày 20 tháng 7
Sư Phụ kính yêu nhất của con ,
Trước khi cầm bút , con cảm thấy thật là băn khoăn vì không biết nên bắt đầu từ chỗ nào . Con xin cảm ơn Ngài , một đấng minh sư tại thế , cũng tức là vị Phật tại thế , đã trao tặng cho con Pháp Môn Quán Âm . Từng giờ từng phút , con đều tưởng niệm . Lúc thọ Tâm Ấn , lòng từ bi và bác ái của Sư Phụ đã làm cho con được tái sanh , thoát ra khỏi vòng luân hồi sanh tử .
Thọ Tâm Ấn đã hơn hai năm , con tận tâm tận lực , không quản mệt nhọc , nửa đêm nhất định thức dậy ngồi thiền , đôi lúc bất khả kháng , dễ bị ngủ gục , nhưng con vẫn kiên quyết tiếp tục ngồi thiền , bất luận có hay không có thể nghiệm hoặc cảnh giới . Con chỉ một lòng nguyện cầu giải thoát ; danh và lợi , yêu và hận , con xin tận cùng xả bỏ .
Có một điều mà con cảm thấy rất vui vẻ , là càng tu Pháp Môn Quán Âm , con cảm thấy tự tại giải thoát , cả ngày cảm thấy pháp hỷ sung mãn . Nếu có ngày vì rất bận mà con không nghe băng của Sư Phụ , con cảm thấy như thiếu điều gì , cảm thấy rất đau khổ , cho nên vào lúc đêm khuya , mười một giờ hay mười hai giờ , hễ có chút thời giờ rảnh rỗi là con xem cuốn sách "Dòng Lệ Âm Thầm" của Sư Phụ , hoặc lấy cuốn "tức Khắc Khai Ngộ" ... ra đọc vì những lời trong cuốn sách đều là chân , thiện , mỹ , là lời hay ý đẹp , là trí thức khôn lường , có thể giúp cho sự tu hành của chúng con được dễ dàng phát triển . Xem xong , con thường hay rơi lệ .
Đa tạ Sư Phụ với lực lượng vô sở bất tại . Ngày 10 tháng 7 , trong lúc nửa đêm , con bất ngờ lên cơn sốt . Sư Phụ đến trong một để gia trì , sáng môm sau con liền khỏi bệnh . Thật không cần dùng đến thuốc mà khỏi bệnh .
Trong cuộc sống của con ít nhiều đều có thể xảy ra những tai nạn bí ẩn . Sư Phụ , Ngài đều giúp con hóa giải , chuyện lớn hóa nhỏ , chuyện nhỏ biến thành không . Có lúc con cảm thấy rất đau khổ , bàng hoàng ; con thành tâm cầu nguyện danh hiệu Ngài , liền được gia trì và cảm ứng . Con vô cùng cảm kích và hết sức cung kính Ngài . Vì thế con quyết nỗ lực tinh tấn tu hành . Đương nhiên , con nguyện Sư Phụ , vị Minh Sư kính yêu nhất của chúng con , gia trì cho đệ tử tu hành , hy vọng Sư Phụ cùng đệ tử tâm liền tâm , dẫn dắt con về nhà .
Kính chúc Sư Phụ Phật thể an khang .
Đệ tử của Sư Phụ
Vương Tú Nhai
Giữa Thầy Và Học Trò ( video clips )
THANH HẢI VÔ THƯỢNG SƯ và PHÁP MÔN QUÁN ÂM - Tác giả : LƯU THỊ KỲ NAM
CHƯƠNG 1
NHÂN DUYÊN GẶP THẦY (7)
Đến thời mạt pháp mà đức Phật còn nói rằng pháp môn Quán Âm có thể tu được thì những người đời sau nầy sẽ có rất nhiều hy vọng . Bởi vì đọc kinh thấy đức Phật nói như vậy nên Sư Phụ mới lặn lội từ nước nầy sang nước khác , đi từ chỗ nầy qua chỗ nọ , tìm học từ nhiều vị thầy khác nhau để tìm ra pháp môn Quán Âm nầy . Đức Phật cũng nói chính Ngài cũng đã tu pháp môn nầy nên mới thành Phật .
Sau khi Sư Phụ tu pháp môn nầy rồi Sư phụ thấy rằng cái nầy không phải là chuyện hoang đường , không phải chuyện của ngàn lẻ một đêm , không phải là chuyện của xứ Ấn độ mà là bất cứ người nào , già trẻ , lớn bé người nào cũng có thể tu được , và không có tội lỗi nào mà pháp nầy không rửa sạch được . Cũng như một căn phòng không có ánh sáng mấy ngàn năm , chỉ cần đốt lên một ngọn đèn là cả phòng sáng liền , mấy ngàn năm bóng tối đều tiêu tan .
Sau nầy Sư Phụ tu thêm và nghiên cứu thêm tất cả những kinh điển của các tôn giáo thì thấy rằng họ cũng nói giống y như nhau . Khi chưa tu pháp Quán Âm , Sư Phụ không hiểu gì hết , ngay cả kinh Phật giáo . Trước kia Sư Phụ cũng hiểu lầm , nghĩ rằng các tôn giáo khác không bằng Phật giáo , nhưng bây giờ Sư phụ biết rằng không phải tôn giáo không bằng nhau nhưng mà người tu không bằng nhau .
Ai cũng lo dưỡng lão mà không lo dưỡng linh hồn . Pháp môn Quán Âm dạy chúng ta cách làm sao dưỡng linh hồn . Khi rời bỏ thế giới nầy rồi , đi đâu mình phải biết cho rõ ràng , hoặc có người bảo đảm cho mình để khi chết rồi không bị ma quỉ nó kéo tới những thế giới đau khổ , đen tối , thấp hèn làm cho mình khốn khổ thêm lên , hoặc không bị cái cảnh rất là khủng khiếp đàn áp mình , làm cho mình phải đi đầu thai tầm bậy tầm bạ không đúng với ý tưởng của mình mong muốn .
Phép Quán Âm làm cho mình lúc lìa đời rất là sáng suốt , biết được chỗ mình đi , có thể chọn được con đường . Những con đường dữ sẽ không hiện ra trước mắt mình mà chỉ có những con đường lành hiện đến với mình , tại vì khi còn sống mình đã gieo những duyên lành thì khi chết mình sẽ hái được những quả lành . Ngoài ra thầy của mình là một vị thầy xứng đáng , lúc mình chết vị ấy sẽ hóa thân đến bên mình , nắm tay mình đi lên cõi Phật , an ổn , không có ma quỷ nào dám đến gần , lại có Phật , Bồ Tát đến rước . Nếu tin Quán Thế Âm , Bồ tát sẽ đến đón , nếu thích Phật A Di Đà thì Ngài sẽ đến , nếu thích tôi thì tôi sẽ lại , bảo đảm chắc chắn như vậy .
Tu pháp môn Quán Âm trước khi chết mình cũng sẽ biết trước ngày chết , biết rõ ràng , chuẩn bị đàng hoàng rồi mới đi , không phải vô vô minh minh bị quỷ đến kéo đâu thì kéo như một con người không có giá trị gì hết . Làm người mình phải có tự chủ , muốn đi thì đi , muốn lại thì lại , đường đường chính chính như đại trượng phu . Cho nên mình tu là để dành lại phong độ đại trượng phu của mình . Ma quỷ đẳng cấp của nó vốn thấp hơn mình mấy cấp , nhưng lúc mình chết vì trước đây mình không làm điều lành , vì không chuẩn bị trước nên bị nó đến áp đảo , lôi kéo mình đi đâu thì đi như một con bò hay con ngựa vậy . Như vậy mình không phải là một đại trượng phu . Mình có thể nói mình không cần thành Phật hay thành Bồ Tát , cũng được , không ai ép buộc mình , nhưng mà làm người thì phải đường đường chính chính . Lúc đi thì đi cho đàng hoàng oai vệ , nếu muốn trở lại làm người thì trở lại , muốn lên cõi tiên thì lên , muốn thành Phật thì thành . Nếu muốn trở lại làm người thì sẽ làm người tốt , người lương thiện , người có trí huệ sáng suốt để giúp đỡ quần chúng .
Cho nên tuy muốn trở lại làm người , mình cũng phải tu phép nầy để dành lại chủ quyền và phong độ đại trượng phu của mình . Nếu mình không muốn thành Phật , không muốn độ chúng sanh thì mình cũng phải độ cho chính mình , chứ ai cũng biết chết rồi mình không có quyền năng gì cả . Mình thấy những người sắp chết rất là bất lực , đau khổ , họ khóc lóc , và bà con họ có đứng một bên cũng không thể nào cứu giúp được gì , cho nên mình phải chuẩn bị cho cái ngày đó . Pháp môn Quán Âm giúp mình chuẩn bị cho cái ngày lâm chung đó , cái ngày cô đơn nhứt không có ai đồng hành với mình . Anh em , bà con , bạn bè dù có thương yêu mình đến đâu cũng đành bất lực , bó tay đứng nhìn .
Khi mình sinh ra có bác sĩ , hộ sinh chăm sóc cho mình . Khi mình bịnh có bác sĩ , thân nhân , bè bạn lo lắng cho mình , đút cơm , đút cháo cho mình . Khi mình già có con cái hiếu thảo chăm sóc cho mình , nhưng khi mình chết sẽ không có ai lo . Họ chỉ lo chôn cái xác , còn linh hồn thì không ai cứu được , cho nên mình phải lo cho cái ngày đó , và cái ngày đó để tôi đặc biệt lo giùm".
***
Khai thị (trích từ bản tin) - 6
Tình Thương Thật Sự
Tôi nóng giận hay không quý vị cũng không nên phiền lòng . Giận dữ phát sinh từ sự phân biệt của con người . Cái "giận" của tôi không phải là giận thật . Sự "thương" của tôi cũng không phải là thương bình thường . Đó chỉ là cái mà quý vị tạo ra bởi đầu óc phân biệt của quý vị . Tâm trí quý vị có sự chấp nhứt , nên mới nói rằng có xấu và có tốt , người hiền lành , dịu dàng . Thật ra trong vũ trụ không có gì nghiêm trọng cả . Nếu tôi thật sự nóng giận thì tại sao quý vị có thể nghiệm tốt khi bị tôi rầy ?
Khi một người thật tình giận dữ , người đó sẽ làm cho kẻ khác thấy sợ , tức , và lo lắng , bất an cả ngày . Khi quý vị cãi nhau với người chồng hay vợ , hoặc khi họ tức giận , quý vị không thấy bất an , khó chịu sao ? (Khán giả : Dạ) Khi tôi giận quý vị thì sự việc không như vậy , quý vị được thể nghiệm tốt . Thế có nghĩa đó không phải là giận thật sự . Sau khi tôi giận , nhiều quý vị được thể nghiệm tốt . Cho nên "tức giận" chắc là có trong tám vạn bốn ngàn pháp môn. (Khán giả cười.)
Thành ra , quý vị đừng quan tâm tới sự tức giận của tôi . Khi nào phải giận thì tôi giận . Đó là một phương pháp đúng được sử dụng trong thời điểm đúng . Nếu không , quý vị lệ thuộc vào "tấm lòng yêu thương" của tôi rồi bị ràng buộc vào đấy , khi tọa thiền , ngồi mà đầu óc ngổn ngang , tu hành biếng nhác , như vậy tu cái gì ? Nhưng ngay sau khi tôi la , tâm trí quý vị lắng xuống , âm thầm sám hối , trong lòng xin tôi giúp đỡ . Lúc đó tâm quý vị mới ổn . Thành ra , không nên buồn mỗi khi tôi rầy la quý vị . Đó là một trong những pháp môn mà tôi phải dùng thôi .
Nhiều khi tôi không muốn tức giận bởi vì tôi sợ quý vị không chịu nổi . Cho nên mỗi lần tôi đều cầu Thượng Đế , Bồ Tát , cầu Sư Phụ bên trong : "Nếu họ không tu hành tốt , hãy để tất cả nghiệp chướng lên người con . Đừng để họ bị khiển trách , dù chỉ một lời la mắng . Xin đừng để họ chịu khổ đau." Nhưng vẫn không hiệu nghiệm . Thượng Đế muốn tôi dùng "pháp môn giận dữ". Tôi không thể làm gì khác hơn .
Tôi không muốn quý vị nghe một lời quở trách nào , cho quý vị tu hành với tâm hồn bình thản , hưởng thụ thể nghiệm bên trong mà không bị la rầy hay đánh đập . Đó là kỳ vọng của tôi , nhưng không được . Ngày nào tôi cũng cầu . Chỉ cầu chuyện này thôi . Mỗi khi thấy quý vị khổ là tôi cầu : "Hãy đem tất cả nghiệp chướng của họ cho con và để họ thanh thản tâm hồn . Cho họ những thể nghiệm tốt dù con phải chịu đau đớn nhiều thế nào đi nữa." Tuy nhiên , lời ước đó không bao giờ trở thành sự thật bởi vì chúng ta vẫn sống trong thế giới này , và sự việc không xảy ra như vậy . Một người không thể chịu tất cả nghiệp chướng của người khác ở trần gian .
Tôi không muốn quý vị đau khổ . Nhưng quý vị nên hiểu rằng theo đuổi việc tu hành ở thế giới ta bà này tốt hơn cho chúng ta . Nơi đây có hỷ , nộ , ái , ố làm cho chúng ta hăng say , hứng thú . Chúng tôi nghe nói trên một số Thiên Đàng chúng ta không thể tiến bộ nhanh chóng , nơi đó chỉ có hạnh phúc mà thôi . Khi tôi không la quý vị hoặc không tức giận , quý vị thấy như Thiên Đàng , sự tu hành của quý vị trở nên hời hợt . Nó trở thành không đáng chú ý , một chuyện thường nhật , không lý thú . Do đó quý vị không tu giỏi . Nhưng nó sẽ khác nếu quý vị bị thả vào thế giới A-tu-la hay thế giới ta bà , và bị la rầy . Lúc đó quý vị sẽ tiến bộ lẹ hơn .
Trên Thiên Đàng không có sự la mắng , đánh đập , trong khi thế giới này có hỷ , nộ , ái , ố . Nhưng như vậy không có nghĩa là chúng ta chỉ được thể nghiệm thế giới ta bà vì đang sống ở đây . Không ! Đôi khi quý vị thấy những cảnh giới khác hoặc Thiên Đàng , hoặc thấy Tịnh Thổ ở hội trường thuyết pháp . Đó là sự nhận thức bên trong , thể nghiệm bên trong . Không phải là quý vị đi bằng thể xác tới một nơi nào đó cao hơn . Cảnh giới Thiên Đàng ở trong tâm , khi quý vị vui sướng và không bị ai la mắng , cấm đoán hay phản đối . Đó là Thiên Đàng . Cho nên , không thể tu hành tốt ở Thiên Đàng được . Tôi phải tạo nên một cảnh giới vật chất cho quý vị . Sau khi sự nóng giận của tôi không còn nữa , tất cả quý vị được thể nghiệm tốt . Tôi là người duy nhất mệt mỏi . Khi la quý vị , tôi phải rơi xuống cùng một cảnh giới như quý vị -- thế giới vật chất , để có thể nâng quý vị lên .
Cho nên không phải lúc quý vị chết tôi mới đến nâng quý vị lên . Không ! Bất cứ giờ phút nào cũng có mọi cảnh giới : Địa Cầu , Tịnh Thổ và Thiên Đàng . Tùy bên trong chúng ta cảm thấy thế nào . Khi thấy ánh sáng tức là quý vị đang ở Tịnh Thổ . Nhưng khi đẳng cấp quý vị rơi xuống , hoặc bị tôi la , quý vị trở về cảnh giới vật chất . Khi quý vị ra khỏi thân thể đi Tịnh Thổ vĩnh hằng thì không cần phải la rầy quý vị ; nhưng quý vị nên tu hành đàng hoàng bây giờ thì mới được đến Tịnh Thổ vĩnh hằng .
Giả sử tôi chết được vì quý vị , xuống địa ngục vì quý vị , tôi sẽ sẵn sàng . Nhưng không làm được . Tôi chỉ có thể làm một nửa hoặc hai phần ba , không thể lấy tất cả giùm quý vị . Không phải là tôi muốn la rầy quý vị . Không , tôi không muốn . Nếu chịu đau khổ cho quý vị được để quý vị hạnh phúc và tu hành giỏi , tôi rất muốn . Tôi luôn luôn ao ước được làm điều đó . Khi khổ , tôi cầu nguyện khổ thêm nữa . Một mình tôi chịu bao nhiêu cũng không sao , miễn là có lợi cho chúng sinh và quý vị cảm thấy tâm hồn thoải mái hơn và tu hành tốt .
Cho nên , đừng cảm thấy phiền lòng trước sự nóng giận của tôi . Một mình tôi chịu được . Nếu trong cuộc bế quan này quý vị tiến bộ thì sự chịu đựng của tôi rất đáng . Nếu phải khóc trong đau đớn tôi cũng không màng . Tôi chịu được dù cái khổ ấy có tăng lên gấp bội . Quý vị sẽ không thấy quý nếu tôi cư xử với quý vị bình thường hoặc để cho quý vị thảnh thơi quá mức . Tôi phải dùng nhiều phương pháp khác nhau để mà dạy quý vị .
Quý vị ai cũng biết câu nói : Thầy nghiêm túc thì học trò giỏi . Tôi quan tâm tới sự tiến bộ của quý vị , cho nên tôi nghiêm khắc . Bây giờ quý vị đã hiểu câu này . Đa số hoàn cảnh ở đời làm cho quý vị hư hỏng , làm quý vị thoái hóa rồi luân hồi . Quý vị muốn tôi nuông chiều sao ? Quý vị đã được chiều chuộng bởi những lời khen tặng ngoài kia , bị lừa dối bởi những câu nói ngọt ngào của kẻ khác và bị ràng buộc bởi tình cảm con người . Quý vị muốn tôi đối xử quý vị kiểu đó nữa hay sao ?
Quý vị nên hiểu thương thật sự là như thế nào . Không phải dùng lời ngon tiếng ngọt hay tình cảm con người để ràng buộc người khác , mà cho quý vị thật sự tập luyện , rửa quý vị khỏi những nghiệp chướng tối đen , và giúp quý vị khôn lớn trở thành một người đáng yêu , có tinh thần trách nhiệm . Những người ngày nào cũng chỉ trách móc , than thở , là họ chỉ nghĩ tới bản ngã của họ mà quên đi lực lượng vạn năng ở bên trong . Thật sự chúng ta không cần gì cả . Có thể bây giờ quý vị còn cần một chút vì chưa đủ lớn khôn . Nhưng phải biết rằng những cái đó không quan trọng . Chúng ta không cần những lời ngon ngọt . Sao trưởng thành được nếu lúc nào cũng lệ thuộc vào những thứ ngọt ngào bên ngoài nhìn thì có vẻ thân thiện lắm ? Nếu không thể chịu được những lời la mắng tức là chúng ta vẫn còn bị trở ngại và ràng buộc vào những lời ngon ngọt .
Thỉnh thoảng tham gia bế quan chắc chắn là có lợi cho quý vị . Mỗi Trung Tâm nên có một nơi yên lặng cho đồng tu có thể đến cộng tu hoặc tổ chức thiền nhất hay thiền nhị mỗi tuần . Quý vị tọa thiền cả ngày ở chỗ này , xem băng hay nghe băng của tôi . Quý vị sẽ thật sự tiến bộ và sẽ thấy mình khác ra trong vài tháng . Nếu quý vị thật tình tuân theo luật lệ hành thiền và tổ chức thiền nhất hay thiền nhị ở Trung Tâm địa phương mỗi tuần , cũng rất có lợi . Tôi không cần phải có mặt . Thật ra tôi có mặt mỗi khi quý vị nghĩ đến tôi .
Quý vị sẽ thấy mình khác như thế nào sau khi tu nhiều . Lúc đó quý vị sẽ sung sướng , cảm thấy phấn khởi , biết rằng tu hành quả là lợi ích . Tuy nhiên , nếu quý vị tu hành cẩu thả , lười biếng sẽ không có lợi , rồi một ngày nào đó quý vị sẽ bỏ cuộc bởi không thấy kết quả tốt để làm cho mình hứng khởi . Cũng như một anh học trò sau khi học một năm ở trường không được lên lớp , rồi nghĩ rằng : "À , học hành vô ích . Học một năm rồi mà chẳng được gì cả !" Những học trò kia lên lớp cao , họ sẽ trở thành người có học vấn , sau khi tốt nghiệp có thể làm luật sư , bác sĩ . Họ có thể giúp người và giúp chính họ . Họ sẽ cảm thấy tự tin , sung sướng bởi họ đã gặt hái được một cái gì đó trong khi học . Nếu chúng ta tu hành biếng nhác thì cũng giống như những người học trò lười kia không tốt nghiệp được , rồi chúng ta sẽ cảm thấy tu hành không có lợi .
THƯ TÍN THẦY TRÒ - Lực Lượng Của Sư Phụ (7)
Ngày 20 tháng 7
Kính thưa Sư Phụ ,
Cảm tạ Sư Phụ lúc ở Nghi Lan đã không ngần ngại la dạy để tử là : "Ngu không nói được", đó cũng là lần thứ hai con tham gia Thiền Nhì .
Lúc khai thị , Sư Phụ nói : "Quý vị ngồi thiền bay không cao , và linh thể không xuất ra được , tại vì quý vị không xả bỏ và sợ bị rớt xuống". Với câu nói này , con đã thức tỉnh , , trong lòng đau xót , tự trách mình đã không biết quý điều mình đang học . Lúc thiền Thất , Sư Phụ đại từ đại bi đã gia trì cho con , khiến tâm con có nhiều chuyển biến trọng đại . Khi về đến nhà , vì tâm quá tịnh hóa , nên con không chịu nổi những thăng trầm của nhân gian , trong phút giây ngu muội , con đã viết thư cung thỉnh Sư Phụ thu lại lực gia trì , để con điều hòa với sinh hoạt của thế tục , thật không có gì ngu bằng .
Sư Phụ mắng rất đúng , con thật là ngu muội . Bởi đẳng cấp tu hành của con hãy còn thấp kém , không biết quý trọng và hiểu rõ lực lượng gia trì cao quý của Sư Phụ , mong Sư Phụ tha thứ . Sau khi tham gia Thiền Nhì lần thứ hai , về đến nhà con thật âm sám hối vận phần , liền viết bức thư thứ hai đến Sư Phụ , thưa rằng từ nay con quyết tâm tu hành Pháp Môn Quán Âm .
Thể nghiệm lớn nhất của con là lần Thiền Tứ : Liễu ngộ được giáo lý của Sư Phụ . Tục ngữ có câu "Thuốc đắng giã tật", nếu so sánh từ ngày con tham gia Thiền Thất , Thiền Nhì , Thiền Nhất và Thiền Tứ ; liên tiếp hơn một tháng trời tu hành , con có thể khẳng định rằng kỳ Thiền Thất là liều thuốc đắng nhất , hữu ích nhất .
Tu hành muốn được thăng tiến , ngoài sự nghiêm khắc đôn đốc của Sư Phụ , còn cần có một môi trường tự tại trang nghiêm để phù hợp với đời sống người tu hành . Lần này Thiền Tứ vừa đúng vào Tết Trung Thu , người Trung Quốc thường trọng những ngày lễ , Sư Phụ đã thuận ý chúng sanh . Lòng con vui mừng khôn tả , cho dù được sống trong thế giới hoan lạc nhất cũng không thể bì được buổi lễ đóng mừng Trung Thu qua sự chủ trì của Sư Phụ . Trải qua các ngày ngồi thiền , con viết xuống thể nghiệm tốt đẹp này .
Có thể vì liên tục tham gia thiền , nên con rất dễ dàng nhập định chăng ? Hôm qua là ngày thứ tư của Thiền Tứ , con có một thể nghiệm nho nhỏ : Bốn giờ sáng ngày 26 tháng 9 , con vào đạo tràng , chưa kịp ngồi thiền thì đã bị "nước Cam Lồ" trên đỉnh nhà chảy xuống , làm con ướt hết nửa người . Vì không muốn về lều để thay đổi y phục , cho nên con lấy khăn quàng lên sau vai . Vị trí con ngồi là hàng đầu tiên , có lợi và cũng có hại , lợi là được gần kề Sư Phụ , nhưng hại là cũng gần cả gió mưa nữa . con ngồi đó , cứ run cầm cập , thật rất khó thiền . Sau một tiếng đồng hồ mới nhập định , sau đó con thấy mặt trời xuất hiện xóa tan mưa gió , tiếp theo là một vầng hào quang to và tròn , rồi xuất hiện một cây Thánh Giá hình chữ thập ; từ hình chữ thập lại hiện ra một người ngoại quốc , cao to và có râu . Con nghĩ đó là Chúa Giê Su , tiếp đó xuất hiện nhiều áng mây của từng trời , và một vầng trăng tròn sáng rọi khắp nơi . Nhưng tiếc rằng đội lúc bị áng mây lững lờ bao phủ qua . Sau đó con thấy một ngọn núi cao vừa thẳng , đằng sau là mặt biển xanh biếc , mặt trời vừa tròn vừa to lại vừa đỏ như lúc hoàng hôn . Cảnh tượng này chấm dứt thì con vừa tỉnh dậy .
Nước mưa trên mái nhà của đạo tràng cũng chảy không ngừng , con vội vàng chui vào giảng đường của Sư Phụ để ngồi thiền . Giảng đường tuy an toàn , nhưng cơ thể con đã không chịu được vì bị ướt lạnh nên nhẩy mũi đều đều . Con đành về lều thay quần áo rồi ngồi thiền . Lúc con ngồi thiền ở trong lều , con cũng có thể nghiệm , con nghe thấy tiếng Phạm Âm , tiếng bài Tán Lư Hương từ đạo tràng vọng tới , tiếng đó còn to hơn tiếng mưa bên ngoài . Cho đến khi các vị đồng tu về lều thì tiếng đó mới ngưng . (Quả thật nơi ở của Phật tại thế , các thiền nhân cũng đến tề tựu hát mừng).
Thiền Thất tại Nghi Lan thì nắng như đổ lửa . Trong khi Thiền Tứ tại Miaoli thì vừa mưa , vừa gió , đầy đủ các vị chua , ngọt , đắng , cay . Theo bước chân Sư Phụ tu hành , phước báu không giống như phước báu của thế gian hoặc của nhân thiên . Con cảm nhận được niền an ủi vô biên , cho nên con cố gắng tinh tấn tu hành để cải biến phẩm chất của mình , tịnh hóa tâm linh đề báo đền ân sư .
Chúc Sư Phụ sức khoẻ dồi dào .
Kính thư ,
Chu Hương