Trang 1 trong 4 1234 Cuối cùngCuối cùng
kết quả từ 1 tới 20 trên 72

Ðề tài: Sức mạnh không tưởng của Niềm Tin

Hybrid View

Previous Post Previous Post   Next Post Next Post
  1. #1

    Mặc định Sức mạnh không tưởng của Niềm Tin

    Mt liệt kê các câu chuyện chữa bệnh, phép lạ, sức mạnh của Niềm Tin trong Kinh Thánh.

    Ðức Giêsu chữa người bại liệt
    (1) Ðức Giêsu xuống thuyền, băng qua bờ, trở về thành của mình. (2) Và kìa, người ta khiêng đến cho Người một kẻ bại liệt nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin như vậy, Ðức Giêsu bảo người bại liệt: "Này con, cứ yên tâm, con đã được tha tội rồi!" (3) Và kìa mấy kinh sư nghĩ bụng rằng: "Ông này nói phạm thượng". (4) Nhưng Ðức Giêsu biết ý nghĩ của họ, liền nói: "Sao các ông lại nghĩ xấu trong bụng như vậy? (5) Trong hai điều: một là bảo: "Con đã được tha tội rồi", hai là bảo: "Ðứng dậy mà đi", điều nào dễ hơn? (6) vậy, để các ông biết: ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội - bấy giờ Ðức Giêsu bảo người bại liệt: "Hãy đứng dậy, vác giường mà về nhà đi!". (7) Người bại liệt đứng dậy, đi về nhà. (8) Thấy vậy, dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người được quyền năng như thế.

    Ðức Giêsu chữa người đàn bà bị băng huyết
    và cho con gái một kỳ mục sống lại
    (18) Người còn đang nói với họ như thế, thì kìa, một kỳ mục đến gần bái lạy Người và nói: "Con gái tôi vừa mới chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống". (19) Ðức Giêsu đứng dậy đi theo ông ấy, và các môn đệ cũng đi với Người.
    (20) Và kìa, một người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người, (21) vì bà nghĩ bụng: "Tôi chỉ cần sờ được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu!" (22) Ðức Giêsu quay lại thấy bà thì nói: "Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con". Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa.
    (23) Ðức Giêsu đến nhà viên kỳ mục; thấy phường kèn và đám đông xôn xao, Người nói: (24) "Lui ra! Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy!" Nhưng họ chế nhạo Người. (25) Khi đám đông bị đuổi ra rồi, thì Người đi vào, cầm lấy tay con bé, nó liền chỗi dậy. (26) Và tin ấy đồn ra khắp cả vùng.

    Ðức Giêsu chữa hai người mù
    (27) Ðang khi Ðức Giêsu ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: "Lạy Con Vua Ðavít, xin thương xót chúng tôi!" (28) Khi Ðức Giêsu về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: "Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?" Họ đáp: Thưa Ngài, chúng tôi tin". (29) bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: "Các anh tin thế nào thì được như vậy". (30) Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: "Coi chừng, đừng cho ai biết!" (31) Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.

    Chúa Giê-su chữa người phong cùi

    1 Khi Đức Giê-su ở trên núi xuống, đám đông lũ lượt đi theo Người.2 Bỗng có một người phong hủi tiến lại, bái lạy Người và nói: "Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch."3 Người giơ tay đụng vào anh và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi." Lập tức, anh được sạch bệnh phong hủi.4 Rồi Đức Giê-su bảo anh: "Coi chừng, đừng nói với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế và dâng của lễ, như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết."





    vv...

    Các Tông Đồ thưa với Chúa Giêsu rằng: ‘Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.’ Chúa đáp: ‘Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thì dù anh em có bảo cây dâu nầy: Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em’.” (Lc 17, 5- 6)


  2. #2

    Mặc định

    Mt thấy 1 số bạn không CG hay vào đây tranh luận, hy vọng được các bạn phản biện về các phép lạ trong cuộc sống đến từ Niềm Tin :)

    Hay Kinh Thánh thực sự là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú cũng những tập đoàn mưu mô gì đó để ru ngủ quần chúng dốt nát ? :)
    Last edited by minhthai; 23-07-2012 at 10:17 AM.

  3. #3

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minhthai Xem Bài Gởi
    Mt thấy 1 số bạn không CG hay vào đây tranh luận, hy vọng được các bạn phản biện về các phép lạ trong cuộc sống đến từ Niềm Tin :)

    Hay Kinh Thánh thực sự là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú cũng những tập đoàn mưu mô gì đó để ru ngủ quần chúng dốt nát ? :)

    MInh Thái tin, đó là ơn phước của Minh Thái, với thời mạt pháp , loạn pháp này, MInh Thái nên giữ niềm tin sâu sắc bền vững hơn và liên kết chặt chẽ với các ngài, thay vì kêu gọi sự hý luận khiến cho nhiều kẻ mắc trọng tội phỉ báng...

    .....Khi ấy, Đức Giêsu nói với môn đệ rằng: “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Môsê và lời các ngôn sứ là thế đó. Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy”.

    Bạn nên nhớ chữ cửa hẹp, con đường chân lý ko dành cho đa số với sự gian dối, và lòng nghi ngờ...

  4. #4

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi minhthai Xem Bài Gởi
    Mt thấy 1 số bạn không CG hay vào đây tranh luận, hy vọng được các bạn phản biện về các phép lạ trong cuộc sống đến từ Niềm Tin :)

    Hay Kinh Thánh thực sự là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú cũng những tập đoàn mưu mô gì đó để ru ngủ quần chúng dốt nát ? :)
    Minh Thái có niềm tin, đó là ân phước riêng.

    tuy nhiên trong thời mạt pháp, loạn pháp này, MT hãy càng giữ gìn tăng trưởng niềm tin, kết nối chặt chẽ với các ngài, ẩn dấu phong thái của mình , chánh niệm tỉnh giác

    Không nên tạo một tiền đề hý luận cho những kẻ hay báng bổ, hệ lụy thành quả báo phỉ báng


    ..........Khi ấy, Đức Giêsu nói với môn đệ rằng: “Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em. Tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Môsê và lời các ngôn sứ là thế đó. Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy”.....

    Cửa ấy rất hẹp, ko dành cho đa số những kẻ ngã mạn, thiếu lòng tin chân thÀNH.

    Quan trọng nhất là thành tâm kính tín, sau đó là toàn tâm toàn ý tu luyện...

    http://www.hdgmvietnam.org/cua-hep-v...4017.97.5.aspx

  5. #5

    Mặc định

    CŨNG KHÔNG HẲN... CHƯA CÓ AI LÀM NGƯỜI CHẾT SỐNG LẠI NHƯ CHÚA GIÊ-SU

  6. #6

    Mặc định

    có chút niềm tin thì cuộc sống thú vị hơn và đúng là có những điều không thể giải thích
    nhưng đừng u mê quá là được
    Trân trọng

  7. #7

    Mặc định

    Tôi tin, và tôi đã thấy.
    ”Vì Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.”

  8. #8
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Vũ Xem Bài Gởi
    mà mấy cái vụ chữa bệnh này cũng thường mà, Dì Năm Hậu nè, mấy người luyện luân xa, rồi mấy người niệm chú cũng làm được mà... có gì mới không?
    ồ,thật vậy sao bạn? Nhưng không tự nhiên mà người xưa nói "bệnh thì phải uống thuốc" :rolling_on_the_floo
    haiz...........................

  9. #9
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    tôi biết những người bệnh,ung thư giai đoạn cuối,... được chữa lành ở nhà thờ Chí Hòa,núi Tà Pao,nhà thờ Lộ Đức,... Những người này quả thật là "niềm tin đã cứu chữa con".
    haiz...........................

  10. #10
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Vũ Xem Bài Gởi
    Bên châu âu, châu mỹ cũng có cả tá người chữa bệnh không xài thuốc mà... họ nói là gì nhỉ, đại khái là truyền năng lượng hay sao ấy!
    sao ngu quá vây? đọc không hiểu à?

    Các Tông Đồ thưa với Chúa Giêsu rằng: ‘Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.’ Chúa đáp: ‘Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thì dù anh em có bảo cây dâu nầy: Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em’.” (Lc 17, 5- 6)

    thật vậy,Thiên Chúa từ ban đầu đã ban cho con người những quyền năng. Chủ yếu là có biết tìm nó trong mọi ngóc ngách trong tâm hồn hay không thôi.
    Và Chúa Giê Su là người hướng dẫn cho con người tìm thấy quyền năng đó.
    haiz...........................

  11. #11
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Vũ Xem Bài Gởi
    Thiên chúa ở đây ý là Jesu hay là thượng đế hay là một từ mang hình ảnh ẩn dụ bây? thấy cứ xài cái này mà ngộ ngộ! mớ này mớ nọ!

    Ê bưởi, bộ có mỗi ông Jesu "Và Chúa Giê Su là người hướng dẫn cho con người tìm thấy quyền năng đó." làm cái dụ này thoy hả :smug:
    Ki Tô Giáo là tôn giáo của lý trí và đức tin chứ không phải là một tôn giáo giàu màu sắc dị đoan.
    một câu ngắn gọn,dễ hiểu.
    haiz...........................

  12. #12
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Vũ Xem Bài Gởi
    vậy là từ "Thiên chúa" không phải hàm ý là ông giê su à :laughing:
    Cựu Ước tiên báo ông ấy sẽ đến và làm điều gì,chết ra sao,hết mọi sự đều ứng nghiệm trên ông ấy nên chúng tôi tin. Và hàng tỷ người trên thế giới cũng tin,người Do Thái tin, nhiều nhà khoa học cũng tin,...
    quả thật,Đức Tin làm con người trở nên mãnh liệt hơn.
    haiz...........................

  13. #13
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi Thiên Vũ Xem Bài Gởi
    thông minh quá, nói 1 đằng hiểu 1 ngã :rolling_on_the_floo
    niềm tin vào Chúa Giê Su khiến con người trở nên mạnh liệt,con người có thể làm được nhiều thứ... Văn minh,tri thức,nghệ thuật hiện đại đã xảy ra ở Châu Âu-mái nhà của Ki Tô Giáo chứ không phải ở bất cứ nơi nào khác.
    haiz...........................

  14. #14

    Mặc định

    Mình xin trích 1 số đoạn hay trong cuốn "Nghĩ giàu và làm giàu" của Napoleon Hill, một trong những cuốn sách kỳ diệu nhất của thế kỷ XX.

    Chúng ta, những người đuổi theo của cải, sống trong một thế giới luôn thay đổi. Thế giới ấy luôn đòi hỏi những tư tưởng mới, cách tiếp cận mới, thủ lĩnh mới, phát minh sáng chế, hệ thống đào tạo và tiếp thị, sách vở và kịch bản mới cho phim ảnh và truyền hình. Và trong cuộc thi đua nhu cầu về cái mới và tốt, ai có mục đích cụ thể và mong muốn thành công cháy bỏng, người đó sẽ chiến thắng.

    Chúng ta, những người mong muốn làm ra của cải, cần phải nhớ: thủ lĩnh chân chính của thế giới này là những người biết cách sử dụng và bắt cả sức mạnh vô hình của những khả năng còn chưa hiện ra phải làm việc, và biến những sức mạnh đó (xung động và ý nghĩ) thành nhà chọc trời, thành phố, công xưởng, máy bay, ôtô và hàng loạt những tiện nghi khác tô điểm thêm cho cuộc sống.

    Không điều gì được ảnh hưởng đến ước mơ của bạn. Bạn phải thấm nhuần tinh thần của những người mở đường vĩ đại trong quá khứ, những người đã tạo ra sức sống giúp pháttriển và thể hiện các tài năng, những người mà nền văn minh Mỹ phải biết ơn.

    Nếu như điều bạn muốn là tốt, và cái chính là bạn tin tưởng vào nó, - đừng hoài nghi gì nữa, hãy hành động! Và không quan trọng là họ sẽ nói gì khi bỗng nhiên bạn gặp không may, bởi vì họkhông biết rằng mỗi một sự không may đều mang trong mình hạt giống của thành công vĩ đại. Thomas Edison mơ ước về chiếc bóng điện. Ông lập tức bắt tay vào thí nghiệm và không rời bỏ ý tưởng của mình bất chấp mười nghìn lần thử hỏng, cho đến khi ước mơ bắt đầu mang dáng dấp hiện thực. Người mơ ước thực tế không bao giờ bỏ dở!

    Uelan mơ ước có một mạng lưới các cửa hiệu thuốc lá, và ngày nay, các cửa hàng thuộc công ty anh ta ở Mỹ có trên từng góc phố.

    Anh em Wright mơ ước về một thiết bị biết bay. Ngày nay, ai cũng phải xác nhận rằng ước mơ của họ hoàn toàn lành mạnh.

    Marconi mơ ước truyền tín hiệu trong không khí nhờ những lực vô hình. Radio và truyền hình ngày nay đã chứng tỏ anh không mơ tưởng viển vông. Một điều rất thú vị là bạn bè của anh đã đưa anh vào bệnh viện tâm thần để khảo sát khi anh tuyên bố đã phát minh ra định luật cho phép truyền tin trong không khí mà không cần dây dẫn hoặc các thiết bị vật lý khác. Ngày nay người ta nhìn nhận rộng rãi hơn đối với những người mơ mộng, có đúng không?

    MONG MUỐN ĐẺ RA ƯỚC MƠ

    Như vậy, đối với những người hay mơ ước, mong muốn là xuất phát điểm. Ước mơ không sinh ra từ thờ ơ, lười biếng và thiếu tự tin.

    Hãy nhớ rằng những người về đích trước tiên cũng bắt đầu từ những bất thành. Bước ngoặt trong cuộc đời họ thường trùng với một thời điểm kịch biến mà từ đó họ trở thành những con người khác hẳn.

    John Banhian đã viết ra Hành hương - một trong những cuốn sách hay nhất bằng tiếng Anh, - sau khi ông ngồi tù vì lý do tôn giáo.

    O.Henry phát hiện ra tài năng của mình vào một thời điểm chẳng lấy gì làm vui vẻ trong cuộc đời, khi ông ngồi tù thành phố Colambes, bang Ohio. cái tôi thứ hai của ông sống dậy do hoàn cảnh. Nên cũng dễ hiểu là ông thích viết về cuộc đời những tên tội phạm bất hạnh và những người bị xã hội ruồng bỏ.

    Charles Dickens bắt đầu bằng việc dán nhãn lên nắp các hộp xi đánh giày. Bi kịch mối tình đầu đã làm cho tâm hồn ông trở nên sâu sắc, biến ông thành một trong những nhà văn vĩ đại nhất. Bi kịch đó đã cho thế giới David Coperfieldằ và hàng loạt tác phẩm làm tất cả những người đã đọc sách của ông trở nên giàu hơn, tốt hơn.

    Helen Kepler câm, điếc, mù ngay sau khi ra đời. Bất chấp những bất hạnh khổng lồ này,chị đã vĩnh viễn khắc tên mình vào lịch sử nhân loại. Suốt đời chị đã chứng minh: không ai thất bại nếu họ không tự chịu thua.

    Robert Berns xuất phát là một gã trai quê thiếu học. Chán chường vì nghèo đói, lẽ ra anh đã trở thành kẻ nát rượu. Nhưng thế giới đã trở nên tốt hơn vì trong anh sống một tâm hồn biến ý nghĩ thành thơ ca, biến mảnh đất trước đây chỉ có ngải cứu thành nơi mọc lên hoa hồng.

    Bethoven bị điếc, Milton bị mù, nhưng tên tuổi của họ chỉ mất đi cùng vũ trụ bởi vì họ không những biết ước mơ, mà còn biết biến đổi, tổ chức ước mơ của mình.

    Có khoảng cách giữa mong muốn và sự sẵn sàng tiếp nhận điều mình mong muốn. Nếu bạn chưa tin thì tức là bạn chưa sẵn sàng. Và cuối cùng, phải nhớ: để vươn lên trên, muốn giàu sang và thịnh vượng, thì sức lực đòi hỏi cũng không nhiều hơn so với việc chấp nhận túng thiếu và đói nghèo. Một thi sỹ vĩ đại đã nêu lên chân lý chung này ở các dòng sau:

    Tôi mặc cả từng đồng - Và nhận được từng đồng.

    Thử hỏi xin một triệu - Cầm, và đừng ngạc nhiên!

    Cuộc đời này vẫn sống, Nhưng chỉ cho phần mình.

    Và chúng ta tất cả Làm việc cho cuộc đời.

    Cậu đáng giá năm xu? Đừng kêu ca oán thán.

    Lườm chi người giàu có, Hãy học cách ước mơ.

    Làm thuê hay triệu phú - Đời đối xử công bình

    Muốn được đời tưởng thưởng Hãy đòi hỏi chính mình.
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  15. #15

    Mặc định

    VÀ CÁI KHÔNG THỂ TRỞ THÀNH CÓ THỂ

    Câu chuyện sau đây là cực điểm của chương này. Tôi muốn giới thiệu với bạn một trong những người phi thường nhất. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu ta sau khi cậu ra đời được vài phút. Cậu không có tai, và theo lời bác sỹ, cậu sẽ câm điếc suốt đời.

    Tôi không đồng ý với bác sỹ - tôi có quyền đó bởi vì tôi là cha đứa trẻ. Tôi cũng có ý kiến của mình, nhưng tôi chỉ lặng im trả lời trong sự tĩnh lặng của trái tim mình.

    Tôi tự nhủ: con trai tôi sẽ nghe được và nói được. Bằng cách nào? Tôi tin chắc rằng phải có một phương pháp nào đó, và tôi biết rằng mình sẽ tìm thấy nó. Tôi nhớ lại lời nói của Emerson bất tử: Thế giới tạo cho ta niềm tin. Cần tuân theo và sống bằng số phận của mình, và tập trung chờ đợi qua tháng năm và qua mất mát, giờ phút mà Đấng sáng tạo loài người sẽ nói chuyện với mình.

    Lời của Đấng tạo hoá? Mong ước! Con trai tôi không bị câm điếc - đó là điều tôi mong mỏi hơn mọi điều trên thế gian này. Tôi không bao giờ từ bỏ mơ ước đó.

    Nhưng tôi có thể làm được gì? Tôi cần truyền cho con tôi mong muốn giống tôi - tìm ra cách thức và phương tiện đưa được âm thanh vào não mà không cần qua tai.

    Tôi quyết định: chỉ cần thằng bé lớn đủ để có thể giao tiếp được, tôi sẽ nạp vào nhận thức của nó mong muốn nghe được, và thiên nhiên sẽ buộc phải ủng hộ.

    Tôi không nói với ai điều tôi suy nghĩ và quyết định. Nhưng mỗi một ngày tôi đều nhắc lại lời thề của mình: con trai tôi không thể chịu câm điếc.

    Khi con trai tôi lớn dần và bắt đầu để ý đến thế giới xung quanh, chúng tôi nhận thấy nó cũng có một chút phản ứng yếu ớt về âm thanh. Và mặc dầu khi đến tuổi mà những trẻ khác bắt đầu tập nói còn con tôi thì không có một biểu hiện gì, theo dõi hành vi của nó chúng tôi cũng hiểu là nó có thể phân biệt được một vài âm thanh gì đó. Đó là điều chúng tôi muốn biết!

    Tôi tin chắc rằng nếu nó nghe được, dù chỉ yếu ớt, thì có thể phát triển thính giác cho nó được. Sau đó diễn ra một việc đem lại cho tôi niềm hy vọng. Và sự việc này xuất hiện từ hướng bất ngờ nhất.

    ĐÃ TÌM THẤY!

    Chúng tôi mua máy ghi âm. Lần đầu tiên khi đứa trẻ nghe thấy nhạc, nó phấn chấn cao độ và dành ngay lấy máy. Có lần nó quay đĩa trong hai tiếng đồng hồ liền, răng cắn chặt mép ống nghe.

    Chúng tôi không hiểu hết tầm quan trọng trong thói quen này của nó khi chưa biết đến tính chất truyền âm của xương. Sau đó tôi phát hiện ra rằng nó nghe được khá rõ nếu tôi chạm môi mình vào xương sọ của nó. Khi biết chắc rằng nó phân biệt được giọng nói, tôi liền truyền cho nó ước muốn nghe được và nói được.

    Khi tôi thấy nó thích nghe kể chuyện trước khi đi ngủ, tôi liền sáng tác ra những câu chuyện có thể giúp hình thành tính tự tin, phát triển óc tưởng tượng và mong muốn nghe được và trở thành người bình thường.

    Có một câu chuyện mà tôi thường hay kể nhất, mỗi lần lại thêm vào những sắc màu và bước ngoặt mới về nội dung. ý nghĩa chung quy ở chỗ tật nguyền của nó không phải là điểm yếu, mà là tài sản có giá trị rất lớn lao.

    Tuy tôi có triết lý rằng nỗi bất hạnh nào cũng mang trong mình mầm mống của một ưu thế lớn, tôi vẫn (phải thành thật thú nhận) không mảy may hình dung được giá trị nào có thể chứa đựng trong sự tật nguyền của con trai tôi.

    CÁI GÌ ĐÁNH TAN CƠN BÃO

    Giờ đây, khi phân tích lại các sự kiện, tôi có thể nói rằng những kết quả ngạc nhiên mà con tôi đã đạt được có liên quan trực tiếp đến lòng tin của nó đối với tôi. Nó không cãi bất cứ điều gì tôi nói với nó.

    Tôi truyền cho nó ý nghĩ rằng nó có ưu thế rất lớn so với anh trai nó, và điều này thể hiện ở nhiều khía cạnh. Ví dụ, thầy giáo trong trường, thấy nó không có tai thì sẽ quan tâm đến nó nhiều hơn và sẽ đặc biệt âu yếm. Và nó thấy đúng là như vậy. Hoặc là, tôi nói với nó, khi nào lớn nó sẽ đi bán báo (anh nó đã làm việc đó rồi), và nó sẽ có lợi thế hơn anh nó rất nhiều, bởi vì người ta sẽ cho nó nhiều tiền thưởng hơn khi thấy nó là một đứa trẻ lạc quan và là người của công việc bất chấp khuyết tật của mình.

    Khi nó gần được bảy tuổi, xuất hiện những dấu hiệu đầu tiên cho thấy phương pháp dự báo của chúng tôi mang lại kết quả. Suốt mấy tháng liền nó xin chúng tôi đặc quyền được đi bán báo, nhưng mẹ nó không đồng ý. Cuối cùng, cậu bé tự quyết định.

    Một lần, khi chúng tôi để nó ở nhà với gia nhân, nó chuồn ra phố qua cửa sổ ở bếp, vay 6 cent của ông thợ giày hàng xóm, đầu tư số vốn ban đầu này vào báo, bán hết, tái đầu tư, và cứ như vậy cho đến chiều. Sau khi cân đối và thanh toán với nhà băng, lãi ròng là 42 cent. Tối về đến nhà, chúng tôi thấy con đang ngủ say sưa. Một tay nắm chặt. Mẹ nó gỡ nắm tay, lôi ra mấy đồng xu và bật khóc.

    Tại sao? Khóc chiến thắng đầu tiên tưởng chừng không thực hiện nổi! Phản ứng của tôi ngược lại. Tôi vui cười thật sự vì thấy rằng: việc tôi kiên trì truyền cho thằng bé niềm tin vào chính mình đã đơm hoa kết trái.

    Trong hành động kinh doanh đầu tiên này, mẹ nó nhìn thấy cậu con trai bé nhỏ, ra phố và mạo hiểm cuộc sống để kiếm tiền. Còn tôi, tôi nhìn thấy một nhà doanh nghiệp nhỏ mạnh bạo, tham vọng và tự tin; niềm tin vào bản thân nhân gấp đôi vì cậu tự quyết định kinh doanh và đã chiến thắng. Thay đổi này làm tôi sung sướng - nó nói lên sức sống sẽ theo con tôi suốt đời.

    *****

    Cậu học trò nhỏ trong trường phổ thông và đại học không nghe thấy giáo viên nói gì nếu họ không hét lên từ một khoảng cách đủ gần. Nhưng cậu không đến trường dành cho người điếc. Chúng tôi không cho phép nó học ngôn ngữ ra hiệu. Chúng tôi rất kiên định rằng con trai chúng tôi sẽ sống một cuộc sống bình thường, giao tiếp với những đứa trẻ phát triển bình thường, và cương quyết không từ bỏ quyết định của mình, dù rất hao tổn thần kinh và mất thì giờ cãi cọ với quan chức nhà trường.

    Khi con trai tôi học trong trường đại học, nó thử một thiết bị nghe chạy điện, nhưng không có kết quả.

    Tuần sau, hoàn toàn do tình cờ mà nó vớ được một thiết bị nghe khác, nhưng nó không vội đeo thử vì sợ lại thất vọng. Khi nó cuối cùng cũng quyết định, đeo thiết bị và bật lên, thì - ôi diệu kỳ! - dường như theo lệnh chiếc đũa thần, mơ ước cả đời của nó đã được thực hiện - nó nghe được! Rõ gần như với người có thính giác bình thường.

    Tràn ngập hạnh phúc được bước vào thế giới âm thanh, nó lao ra điện thoại để gọi điện về cho mẹ - nó nghe lời mẹ thật rõ ràng. Lần đầu tiên trong đời nó nghe rõ lời các giáo sư trên giảng đường. Lần đầu tiên trong đời nó có thể nói chuyện thoải mái với mọi người mà không cần họ phải nói to.

    Thế giới thay đổi. Mong muốn bắt đầu đem lại lợi ích, nhưng chiến thắng vẫn chưa hoàn toàn. Con trai tôi còn phải tìm kiếm một con đường đi cụ thể và biến khuyết tật của mình thành tài sản có giá trị.

    ÔI, NHỮNG ÂM THANH DIỆU KỲ!

    Còn chưa đủ sức hiểu hết ý nghĩa của sự việc, nhưng không nén nổi sung sướng được làm quen với thế giới âm thanh mới, nó viết một bức thư cho nhà sản xuất thiết bị nghe và hào hứng kể về trường hợp của mình. Không hiểu tại sao công ty mời chàng trai đến Nữu-ước.

    Khi nó tham quan nhà máy và nói chuyện với kỹ sư trưởng, có điều gì đó - tia sáng, sự cảm hứng hay một ý niệm ( bạn muốn gọi thế nào cũng được) - đã loé lên trong nhận thức của nó. ít nhất thì cũng chính ý nghĩ loé lên này đã biến khuyết tật của nó thành tài sản và bắt đầu đưa lại cái lợi - bằng tiền cũng như bằng hạnh phúc của hàng nghìn người bất hạnh.

    Nó nghĩ ra rằng câu chuyện về thế giới riêng của nó đã thay đổi, nếu được kể lại dưới hình thức này hay hình thức khác, chắc sẽ giúp cho hàng triệu người điếc đang sống thiếu thiết bị nghe.

    Suốt một tháng nó tích cực nghiên cứu, phân tích hệ thống bán máy nghe và nghĩ cách liên hệ với người điếc trên toàn thế giới để chia sẻ với họ cảm giác mới của mình. Sau đó nó lập kế hoạch hai năm.

    Khi nó giới thiệu kế hoạch này với công ty, họ đã nhận ngay nó vào biên chế để thực hiện ý tưởng đã định. Khi bắt đầu công việc, nó có mơ ước rằng số phận của nó sẽ mang lại niềm hy vọng và giảm bớt nỗi khổ đau cho hàng ngàn người cam chịu bị điếc suốt đời hay không?

    Tôi không phút nào nghi ngờ rằng nếu như tôi với mẹ nó không hình thành được nhận thức cho con trai như chúng tôi đã làm, Blaer đã phải chịu câm điếc suốt đời. Khi bằng trái tim và ý chí của mình, tôi truyền cho nó sự ham thích được nghe, được nói và sống như tất cả mọi người, người tôi có phát ra một xung lượng, bắt thiên nhiên bắc cầu qua biển lặng im ngừng chia cắt bộ óc của nó với thế giới bên ngoài?

    Thật sự chỉ niềm ham mê mới biết hết những con đường ngoằn nghoèo có khả năng biến đổi ham mê đó thành tương đương vật chất. Blaer muốn nghe được, và nó đã nghe được.

    Nó ra đời mang khuyết tật, người kém vươn tới mục đích hơn chắc sẽ chấp nhận và ra phố - bán bút chì. Lời nói dối nhằm mục đích cứu giúp mà tôi thôi miên nó (rằng khuyết tật của nó là tài sản lớn lao), đã trở thành sự thật.

    Không có gì không thể khắc phục được bằng niềm tin kết hợp với sự đam mê. Nhưng mà, những điều này có ở mỗi người.


    ĐIỀU KỲ DIỆU SAU HẬU TRƯỜNG

    Một đoạn nhỏ tiểu sử bà Shuman Hink đăng trên báo sẽ cho ta chìa khoá để hiểu được thành công đáng sửng sốt của người đàn bà ca sỹ phi thường này. Tôi trích nó ra đây: Lúc đầu bà Shuman Hink đến gặp giám đốc Nhà hát opera hoàng gia ở Viên để ông nghe bà hát thử.

    Khinh khỉnh nhìn cô gái vụng về, ăn mặc nghèo nàn, ông kêu lên không cần giữ gìn ý tứ: Với bộ mặt và bề ngoài như thế này, làm sao cô có thể hy vọng thành công trong opera được? Cô bé ơi, từ bỏ ngay ý định này đi. Tốt hơn hết là nên mua máy may mà làm việc. Một thế kỷ nữa cô cũng không thể trở thành ca sỹ được.

    Song một thế kỷ thì quá lâu! Giám đốc Nhà hát opera hoàng gia Viên biết rất nhiều về kỹ thuật thanh nhạc. Nhưng ông không biết gì về sức mạnh của ước mơ khi nó đã trở thành tư tưởng ám ảnh. Vì nếu không thế thì ông đã không phê phán thiên tài mà không cho người ta một cơ hội nào để thử. . . .


    Mấy năm trước đây một người bạn hàng của tôi ốm nặng. Sức khoẻ ngày càng kém đi, và cuối cùng người ta quyết định mổ. Bác sỹ cảnh báo tôi rằng anh ta khó lòng sống sót. Nhưng bệnh nhân không nghĩ như vậy. Trước khi vào phòng mổ, anh thì thầm: Đừng lo, sếp. Vài ngày nữa tôi sẽ ra khỏi đây. Cô y tá có mặt trong cuộc nói chuyện nhìn tôi thương hại.

    Thế mà - bệnh nhân đã sống! Khi mọi việc đã qua, bác sỹ nói thế này: Mong muốn được sống đã cứu anh ta thoát chết, chứ không có gì hơn. Anh ta đã không thể thoát được, nếu anh đồng ý chấp nhận cái chết.

    Tôi tin vào hiệu lực của mong ước, củng cố bằng lòng tin, bởi vì tôi đã thấy sức mạnh này nâng con người từ hạng hèn mạt lên đỉnh cao của quyền lực và giàu sang, tôi đã thấy nó cứu các nạn nhân, làm phương tiện kéo mọi người ra khỏi chốn không tồn tại sau hàng trăm bất hạnh; cho con tôi một cuộc sống bình thường và hạnh phúc, bất chấp việc thiên nhiên đã bắt con tôi ra đời mà không cho tai.

    Thiên nhiên . . . sử dụng các phương tiện nhận thức hoá sinh lạ kỳ, hùng mạnh và không được biết đến, thiên nhiên ngụy trang bằng xung lượng ước mơ - không bao giờ chấp nhận từ không thể và không muốn biết đến từ không thành.

    KHÔNG CÓ MỘT TRỞ NGẠI NÀO ĐỐI VỚI TRÍ TUỆ, CHỈ TRỪ NHỮNG TRỞ NGẠI MÀ TA TỰ CÔNG NHẬN
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  16. #16

    Mặc định

    Các bạn đọc hết cuốn sách ở đây:

    http://www.e-thuvien.com/forums/showthread.php?t=2095

    account là phamvanphi, pass là 246810 :)
    Last edited by minhthai; 23-07-2012 at 03:32 PM.
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  17. #17

    Mặc định

    KINH NGHIỆM VĨ ĐẠI CỦA TÌNH YÊU

    Trong tính cách của chúng ta, ở tận nơi sâu thẳm, có một hạt giống hành động đang ngủ yên. Nếu thức tỉnh và nảy mầm, nó có thể đưa ta lên một tầm cao mà chưa bao giờ ta hy vọng sẽ đạt tới. Như nhạc công vĩ cầm bắt âm nhạc tuyệt vời tuôn ra từ dây đàn, bạn cũng có thể đánh thức thiên tài đang ngủ yên trong khả năng trí tuệ của bạn, và bắt nó đưa bạn đến với mục tiêu mà bạn đã nhắm cho mình từ xa. Abraham Lincoln là người luôn không gặp may trong bất cứ việc gì ông bắt tay vào.

    Mọi việc cứ thế tiếp diễn cho đến năm ông bốn mươi tuổi. Ông đã là ngài Không ai cả và Không từ đâu đến, cho tới khi nỗi dằn vặt vĩ đại chen vào đời ông. Nó đánh thức thiên tài trí tuệ và trái tim đang ngủ trong ông, tặng thế giới một con người thật sự vĩ đại. Nỗi dằn vặt - kinh nghiệm sống đó gắn liền với tình yêu và nỗi buồn mà Ann Ratlege đã mang lại cho ông, và cả tình yêu lẫn nỗi buồn đều là chân chính.

    Ai cũng biết rằng tình yêu rất gần với trạng thái cầu nguyện của tâm hồn mà ta thường gọi là niềm tin. Vì thế tình yêu cũng ảnh hưởng đến quá trình chuyển ý nghĩ của con người thành tương đương vật chất.

    Nhiều năm viết sách, tìm hiểu cách hàng trăm người đạt được những thành tích lỗi lạc, tác giả đã đi đến kết luận rằng tất cả những người này đều chịu tác động của tình yêu đối với phụ nữ.

    Nếu bạn muốn chứng minh những khả năng khổng lồ của niềm tin, hãy xem kinh nghiệm của những người thật sự có lòng tin. Đứng đầu danh sách này là Giê-su. Và cơ sở của Thiên chúa giáo, muốn nói gì thì nói, vẫn là niềm tin, và việc bao nhiêu người xuyên tạc hay hiểu theo cách riêng của mình cũng chẳng có nghĩa gì.

    Bây giờ hãy xem xét sức mạnh của niềm tin mà Mahatma Gandi đã thể hiện cho ta thấy. Ông đã cho thế giới một tấm gương sáng về khả năng và sức mạnh của niềm tin. Gandi có thế năng lớn hơn tất cả những người cùng thời, mặc dầu ông không có bất kỳ phương tiện tiến hành chiến tranh nào - không tàu chiến, không lính, không khí tài quân sự. Gandi không có tiền, thậm chí không có cả quần áo tử tế, nhưng ông có sức mạnh. Làm thế nào mà ông có được nó? Ông đã tạo ra nó từ cách hiểu của mình về nguyên tắc niềm tin, sử dụng năng lực của mình để truyền lòng tin đó vào nhận thức của hai trăm triệu con người. Ông đã lập nên một chiến công lỗi lạc, tác động đến khối óc của hai trăm triệu con người, khiến họ liên kết và hành động nhất trí tựa như từ một nhận thức thống nhất. Sức mạnh nào, nếu không phải là sức mạnh của niềm tin, đã giúp đạt được chiến công lớn lao đến như vậy?
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  18. #18

    Mặc định

    Bạn cứ đọc cuốn sách đi, rồi sẽ hiểu phương pháp hành động để biến Không thành Có như thế nào.
    Cũng như đừng đọc 1 câu Kinh Thánh rồi nói lung tung.

    Bạn đã nghe câu Kinh Thánh : "Đức Tin không có việc làm là Đức Tin chết" chưa ?
    Đừng nên chỉ nhìn cái chân voi rồi bảo con voi như cái cột đình.
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  19. #19

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi vấn_đạo Xem Bài Gởi
    :) Ồ không vd đang thảo luận câu này của Chúa Jesu



    Và vd hỏi rõ rằng nếu tất cả tín đồ CGVN câù nguyện liệu TQ có trả đảo hay không, còn nếu không linh tức chứng tỏ 1 điều CÁC BẠN CHƯA ĐỦ NIỀM TIN VÀO TỔ QUỐC VÀ CẢ CHÚA :D

    :D Chúc bạn luôn an lạc

    Vậy thì bạn đã thấy ai có Đức Tin bằng hạt cải chưa ?
    Tôi là môn đồ Ấn giáo. Tôi cũng là một tín đồ Thiên chúa giáo, một tín đồ Hồi giáo, một Phật tử và một môn đồ Do Thái. (Mahatma Gandhi)

  20. #20
    Lục Đẳng Avatar của kiếp mù lòa
    Gia nhập
    Oct 2010
    Nơi cư ngụ
    hoa quả sơn
    Bài gởi
    21,931

    Mặc định

    Trích dẫn Nguyên văn bởi vấn_đạo Xem Bài Gởi
    :) Ồ không vd đang thảo luận câu này của Chúa Jesu



    Và vd hỏi rõ rằng nếu tất cả tín đồ CGVN câù nguyện liệu TQ có trả đảo hay không, còn nếu không linh tức chứng tỏ 1 điều CÁC BẠN CHƯA ĐỦ NIỀM TIN VÀO TỔ QUỐC VÀ CẢ CHÚA :D

    :D Chúc bạn luôn an lạc
    đó là việc con người,Chúa ban cho con người quyền tự do mà bạn.
    haiz...........................

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA NÓI VỀ CHÚA GIÊSU
    By vohinh69 in forum Đạo Thiên Chúa
    Trả lời: 52
    Bài mới gởi: 30-12-2015, 10:54 AM
  2. Trả lời: 7
    Bài mới gởi: 11-11-2012, 11:52 PM
  3. Bài viết của tiên sinh vuivui
    By NINJA-dap-xichlo in forum Tử Vi
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 19-06-2012, 03:10 PM
  4. Phật và chư Thiên-Thế giới quan của Đạo Phật
    By Cửu Phẩm Liên Hoa in forum Đạo Phật
    Trả lời: 18
    Bài mới gởi: 08-06-2012, 01:28 PM
  5. Kinh Vô Lượng Thọ Phật !
    By kinhdich in forum Tịnh Độ Tông
    Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 31-05-2012, 04:26 PM

Bookmarks

Quyền Hạn Của Bạn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •