(BT xin góp một ý nhỏ là nghĩ sao khi bệnh "ghé thăm " nha !)

BỆNH LÀ MỘT THỂ NGHIỆM.

Khi bị bệnh, hãy lấy lòng bình thản mà xử lý. Đã bị bệnh rồi thì chấp nhận thôi !

Cần khám bệnh thì đi khám bệnh, nên uống thuốc thì uống thuốc, nên nghỉ ngơi điều dưỡng thì nghỉ ngơi điều dưỡng. Nên như thế nào thì cứ như thế ấy

Hãy giữ tâm lý ổn định. Mắc bệnh là chuyện bình thường, là một thể nghiệm quan trọng của kiếp sống con người . Có bệnh bạn mới có thể cảm nhận được bản chất tương quan của thân thể, biết được rằng cái cơ thể này chắc chắn không phải chổ dựa của mình.

Nếu như lúc ấy , đối với bệnh mà ra công quán chiếu nhiều hơn thì bạn sẽ cảm thấy rằng mắc bệnh không phải là chuyện đáng sợ quá đổi.

Trài nghiệm một cơn bệnh có nghĩa là trải qua một cuộc tôi luyện về tinh thần, giúp bạn hiểu rõ hơn về tiến trình sinh lão bệnh tử. Đó cũng là giáo dục nhân sinh vậy.

Nếu như trong lòng không xem bệnh là chuyện khiếp sợ, đáng ghét thì bệnh không phải là chuyện khổ não và vô nghỉa.

Đã sinh ra kiếp làm người
Bệnh đau là chuyện phài thôi, lạ gì !
Cần đi chẩn trị thì đi,
Cần phải uống thuốc, tức thì uống ngay.
Cần phải tịnh dưỡng mấy ngày,
Cứ lo tịnh dưỡng mấy ngày , chẳng nao;
Đừng thất vọng, chớ buồn đau;
Bình tâm quán chiếu: thân nào của ta;
Sáng soi : sinh- lão- bệnh- già;
Tâm cang thuần thục nhận ra vô thường.
Quay về chân tánh cội nguồn,
Là nơi vững chắc thanh lương vô cùng.
Nhà xưa vô thủy vô chung.
Lối về rộng mở, đón mừng khách xưa.




Thân mến chào các bạn !

,,,,,